"Ngũ Vận Uyển, em lý trí một chút đi, suy nghĩ thật kỹ về lời anh nói"
"Nam Bá, tôi rất lý trí, là vấn đề của bản thân anh thôi"
Trong lòng Nam Bá bỗng thấy chua xót, nói: "Vận Uyển, anh chỉ muốn biết cuộc sống của em có tốt không?"
Ngũ Vận Uyển bỗng mềm lòng khi nghe thấy lời của Nam Bá, thái độ cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Ngũ Vận Uyển nói: "Được rồi, nếu anh muốn biết như vậy thì tôi sẽ nói cho anh biết. Bây giờ tôi rất hạnh phúc, Nam Ngự rất yêu tôi, tôi cũng yêu anh ấy. Đúng, tôi thừa nhận, lúc đầu đúng là chúng tôi giao dịch chuyện hôn nhân, nhưng mà bây giờ cuộc sống của chúng tôi rất
tốt."
Nam Bá rất ngạc nhiên, Ngũ Vận Uyển lại nói rõ tình cảm của mình với anh ta một cách thẳng thắn như vậy. Nhưng trong lòng Nam Bá vẫn yêu Ngũ Vận Uyển đến nỗi dù muốn quên cũng không thể quên được.
"Em thật sự yêu chú ta rồi sao? Thật sự muốn đi theo Nam Ngự sao?" Nam Bá buồn bã nhìn Ngũ Vận Uyển.
Hai năm trước, Ngũ Vận Uyển yêu Nam Bá như vậy.