Ngũ Vận Uyển cảm thấy mình rất vô tội. Cô nói: “Cô đừng có mà già mồm lên tiếng kêu oan trước, tôi không phải kiểu người như cô nói. Cô nghĩ tôi như cô, rảnh rỗi quá nên đi làm mấy chuyện kiểu đó à? Lâm Tiểu Như, nói cho cô biết nhé, chuyện này không phải do tôi làm. Tôi không có nhu cầu”
Dù Ngũ Vận Uyển có chối thế nào thì Lâm Tiểu Như cũng chắc chắn là cô đã xúi Nam Ngự làm chuyện xấu.
Càng ngày giọng nói của cô ta lại càng gay gắt hơn: “Chị chẳng những quyến rũ vị hôn phu của tôi, bây giờ lại còn bảo chồng mình đến phá dự án của nhà họ Lâm chúng tôi, chị muốn chặn nguồn tiền của chúng tôi, ép chúng tôi phải sống khổ sống sở như chị phải không hả? Ngũ Vận Uyển ơi là Ngũ Vận Uyển, tôi đã xem thường chị rồi. Chị gọi điện ngay cho Nam Ngự đi, bảo anh ta dừng lại! Ngay và luôn!”
Nghe thấy Lâm Tiểu Như điên cuồng chửi bới mình như vậy, Ngũ Vận Uyển chẳng thể nhịn nổi nữa, sững sờ ra mặt.
Sao cô lại có thể có một cô em gái cùng ba khác mẹ vừa ác mồm mà lại vừa mưu mô thế này chứ?
Ngũ Vận Uyển nghiêm mặt nói: “Lâm Tiểu Như, cô ăn nói cho tử tế vào. Tôi chưa bao giờ quyến rũ Nam Bá, mà tôi cũng chẳng nhờ Nam Ngự làm gì các cô cả. Mọi chuyện đều là do bản thân cô tưởng tượng ra thôi. Tôi đi đây, tôi chỉ ước là mình chưa từng biết các cô thôi, tôi cũng buồn lắm”.
“Chị đừng có mà đi!” Lâm Tiểu Như túm chặt lấy Ngũ Vận Uyển, cố sống cố chết không cho cô rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!