Xem ra Nam Ngự nhớ ra rồi, nhớ ra tất cả rồi.
Quả nhiên, suy đoán của Quý Tương Như là đúng! Lần này anh ấy có thể rửa sạch oan khuất rồi!
Quý Tương Như nói: “Đúng là có duyên với nhau thì xa mấy cũng gặp! Bạn tôi, thì ra cậu và chị dâu là ăn cơm trước kẻng! Chậc, chậc, hai người thoáng thật đấy!”
Nam Ngự lại sừng sộ lên nói với anh ấy: “Tôi không cho phép cậu nói Ngũ Vận Uyển như thế”.
Quý Tương Như nói:”Tôi nói cậu đấy! Bây giờ khúc mắc trong lòng cậu được cởi bỏ rồi. Bạn tôi ơi, nhiệm vụ cậu giao cho tôi tôi đã hoàn thành một cách vẻ vang! Cậu xem... xưởng may khăn lụa của tôi có thể bắt đầu hoạt động lại được chưa? Cậu không được giở trò vô lại đâu đấy!”
Nam Ngự nói: “Mở đi, ngày mai sẽ cho xưởng may của cậu hoạt động. Giờ thì cậu có thể ra về.”
Vốn dĩ Quý Tương Như muốn chè chén say sưa với Nam Ngự một trận thâu đêm, bây giờ anh lại đuổi mình đi, đúng là có vợ quên anh em!
Thôi được rồi, chân tướng đã tra rõ ràng, Nam Ngự cũng nhớ ra rồi, nhất định đêm nay anh sẽ khó ngủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!