Nam Ngự nói: "Anh đang đợi Quý Tương Như, lát nữa cậu ta tìm anh có việc
"Ồ, được. Vậy anh chú ý nghỉ ngơi nhé."
Ngũ Vận Uyển gật đầu rồi đi tắm trước.
Trong phòng tắm, Ngũ Vận Uyển suy nghĩ ngẩn ngơ.
Mọi chuyện xảy ra trong buổi đấu giá hôm nay khiến Ngũ Vận Uyển đổi phó không xuể.
Đầu tiên là bút máy kim cương của Mặc Chiều Huyên, sau đó là bùa bình an bị mất, tiếp theo lại đến chuyện Nam Ngự bỏ ra mười triệu để mua bùa bình an, Nam Bá và Lâm Tiểu Như cãi nhau, Lâm Tiểu Như mang thai, Nam Ngự chắn rượu...
Ngũ Vận Uyển không khỏi cảm khái.
Nước là thứ dịu dàng, nhất là khi dòng nước ấm áp chảy trên cơ thể của Ngũ Vận Uyển, từng dòng nước ấm trượt trên da thịt, chảy xuôi từ tóc đến chân khiển thần kinh căng cứng của Ngũ Vận Uyển lập tức thả lỏng, thoải mái quá.
Ngũ Vận Uyển nghĩ đến Nam Ngự.
Ở buổi đấu giá anh bỏ ra mười triệu mua lại bùa bình an của mẹ cô, vì sợ cô bị thương mà đứng ra chắn rượu Lâm Tiểu Như hắt tới, anh luôn xuất hiện kịp thời vào lúc cô gặp nguy hiểm...
Có điều giữa Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự dường như vẫn còn không ít chướng ngại, ví dụ như Nam Bá, Mặc Chiêu Huyên và sự thật hai năm trước.
Có lẽ Nam Ngự không để ý, nhưng chuyện hai năm trước vẫn luôn là cái gai
trong lòng Ngũ Vận Uyển, thường xuyên đêm cô đau đớn.
Những ai mà chẳng có quá khứ. Chẳng phải cái gai trong lòng Nam Ngự là vụ hỏa hoạn với Mặc Chiêu Huyên sao? Bây giờ Nam Ngự vẫn đang giả vờ hai chân tàn phế, chắc chắn anh còn có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết.
Một bên khác, trong phòng khách.
Nam Ngự cầm điện thoại xem tin tức một lúc, nhưng anh chẳng đọc vào một chữ nào.
Những lời Quý Tương Như nói trong điện thoại khiến lòng Nam Ngự rối loạn.
Sự thật rốt cuộc là gì? Quý Tương Như có thể giải mã câu đố này không?