Nhưng Nam Bá còn đáng giận hơn, anh ta đấu giá một cách hăng say! Dụng ý của anh ta rõ ràng như mặt trời ban trưa.
Cô ta biết giấu mặt vào đâu đây, danh tiếng trước đó kiếm được lập tức mất sạch, thậm chí trở thành một lớp tro bụi phủ trên mặt cô ta!
Người chủ trì xúc động đến nỗi nước miếng văng tung tóe, ang ta nói: "Đúng là quá đặc sắc! Cám ơn hai sếp Nam đã dành sự ưu ái cho buổi đấu giá từ thiện lần này, cám ơn tấm lòng của hai sếp Nam!"
"Hai triệu!" Nam Ngự không hề do dự giơ bảng đấu giá.
"Trời, hai triệu! Hai triệu!" Tay của người chủ trì đang run rấy!
Nam Ngự nở nụ cười khinh bỉ.
Nam Bá, cậu tưởng đây là lúc cậu xun xoe sao?
Cậu sai rồi! Đối với Ngũ Vận Uyển, cậu mãi mãi không có cơ hội!
Nam Ngự trút hết tất cả kiêng dè và đố kị dạo này đối với Nam Bá trong buổi đấu giá lần này, anh muốn phá hủy hoàn toàn sự tự tin của Nam Bá!
Nam Bá cắn răng giơ bảng lên!
"Ba triệu!"
Lòng Lâm Tiểu Như như đang nhỏ máu.
Nam Bá, anh định bảo vệ Ngũ Vận Uyển tới khi nào!
Mọi người nhìn về phía Nam Bá! Sếp Nam đấu giá vì vợ thì không khó đoán, nhưng Nam Bá để ý cái bùa bình an này như vậy vì lý do gì?
Lâm Tiểu Như nói: "Nam Bá, anh có cần phải làm thế không?"
Nam Bà nói: "Hừ, cô tự bê đá đập chân mình, chuyện này do cô làm thì cô phải trả giá đắt"
"Anh.." Lâm Tiểu Như im miệng.
Quả nhiên Nam Bá hiểu bùa bình an, hiểu Ngữ Vận Uyển, anh ta không cần điều tra cũng biết là cô ta giở trò.
Ngũ Vận Uyển không biết Nam Bá đấu giá bùa bình an với dụng ý gì, nhưng cô không mong anh ta sẽ thắng, cô mong cuối cùng Nam Ngự có thể giành được bùa bình an. Dù Nam Ngự không có ý định trả lại bùa bình an cho cô thì cô cũng hi vọng bùa bình an mà mẹ cô xin được có thể ở trong tay người đàn ông cô yêu mến.
Nam Ngự nghĩ thầm, Nam Bá, cậu tưởng như vậy có thể khiến Ngũ Vận Uyển xúc động trở lại vòng tay của cậu. sao? Đúng là mơ mộng hão huyền! Cậu không đầu được với tôi đầu.