Thật ra Nam Ngự không hề quan tâm người khác biết chuyện Ngũ Vận Uyển là vợ mình, nhưng anh không thích công khai theo cách thế này.
Ánh mắt Nam Ngự hơi tối đi: “Mình về thôi”
Không ngờ hai người vừa ôm nhau ra khỏi phòng trang điểm thì gặp Tả Dao.
Cô ta trợn trừng mắt như thấy ma.
Ngũ Vận Uyển cũng giật cả mình.
Nam Ngự có người khác!
Tuy cực kỳ ngạc nhiên nhưng Tả Dao lấy lại bình tĩnh rất nhanh. Người phụ nữ trước mắt nhìn kiểu gì cũng không sánh bằng cô ta, ngực không lớn bằng,
mông không cong bằng, mặt cũng không đẹp bằng.
Tả Dao cho rằng mắt nhìn của Nam Ngự bị gì rồi. Một người phụ nữ thế này mà cũng thích được?
Cô ta nở nụ cười quyến rũ, cúi người lại gần Nam Ngự rồi nói: “Sếp Nam, người ta chờ anh lâu lắm thế mà anh lại ở đây nói chuyện phiếm với người khác. Chúng ta quay lại đi, sau đó đến nhà em ngồi một lát nhé”.
Tả Dao dùng ánh mắt khinh bỉ đánh giá Ngũ Vận Uyển trong bộ đồ vest.
Ngũ Vận Uyển thấy cảnh tượng hai người phụ nữ tranh giành một người đàn ông quá ư là máu chó, muốn nhanh chóng rời khỏi đây nên nói: “Hai người nói chuyện đi, tôi đi trước.
Nam Ngự giữ cô lại.
Anh vốn không ưa Tả Dao, thế mà lúc này cô ta còn dám trêu ghẹo anh ngay trước mặt Ngũ Vận Uyển.
Giờ đã xác định được tình cảm của Ngũ Vận Uyển rồi, cô không thích ai thì anh cũng không muốn nhìn thấy người đó.
Nam Ngự nhìn Tả Dao, khuôn mặt lạnh đến đáng sợ.
Cô ta khẽ lùi về sau một bước, người run lên.
Trên mặt Nam Ngự không cảm xúc: “Cô Tả Dao, bữa tối của chúng ta đã kết thúc rồi. Gặp lại sau.”
Tả Dao không thể tin vào tai mình.
Gì đây?
Cô ta bị vứt bỏ sao?
Tả Dao trừng mắt nhìn Ngũ Vận Uyển, đổ hết tội lỗi lên đầu cô, khăng khăng cô là người đã phá hỏng cuộc hẹn tối nay của mình và Nam Ngự.
Cô ta đã xem thường Ngũ Vận Uyển rồi!
Tả Dao cực kỳ ấm ức, không biết mình đã làm gì để rồi bị Nam Ngự ghét ra mặt thế này. Ban đầu bầu không khí hòa hợp lắm mà, Nam Ngự đã sắp quỳ dưới váy cô ta rồi đấy vậy mà có kẻ nhảy ra phá đám.