Nhưng khác với nét khắc tinh tế ở những nơi khác của sợi dây chuyền, hiển nhiên chữ này do người ngoài ngành tự khắc lên, không được mượt mà lắm, là chữ "Huyên"...
Huyên...
Đột nhiên câu nói trước đây ông cụ Nam nói với cô vang lên bên tai...
"Mười năm rồi, từ sau khi Chiêu Huyên chết, ông cứ tưởng thằng nhóc Nam Ngự này sẽ không bao giờ thích phụ nữ nữa."
Chẳng sẽ sợi dây chuyền này là dây chuyền của cô gái tên Chiêu Huyên đó?
Thế rốt cuộc cô ấy là ai? Bạn gái cũ của Nam Ngự? Bây giờ cô ấy đang ở đâu?
Dưới sự thôi thúc của lòng hiếu kỳ, Ngũ Vận Uyển nhịn không được lấy bức ảnh trong ngăn kéo ra.
Khoảnh khắc nhìn bức ảnh, cô không khỏi ngây người.
Trong bức ảnh có một cặp trai gái, đều rất trẻ, trong khoảng mười tám tuổi.
Thoáng chốc Ngũ Vận Uyển đã nhận ra chàng trai đó là Nam Ngự.
Nhưng không phải là Nam Ngự chín chắn thận trọng của bây giờ mà là Nam Ngự cực kỳ trẻ trung, gương mặt vẫn đẹp trai như bây giờ nhưng lại ngây ngô và tràn đầy sức sống.
Nếu nói Nam Ngự của bây giờ giống một tách trà giản dị nhưng thơm ngát thì Nam Ngự của năm đó nhất định sẽ là một ly rượu mạnh, kích thích mãnh liệt nhưng đẹp đến mức khiến người ta chỉ cần nhìn thoáng qua là đã say.
Nhưng điều Ngũ Vận Uyển quan tâm là cô gái trong ảnh.
Đó là một cô gái rất đẹp, đẹp đến mức Ngũ Vận Uyển cũng là phụ nữ nhưng vẫn nhìn mà ngây người.
Cô luôn nghĩ Lâm Tiểu Như đã đẹp lắm rồi nhưng nếu so Lâm Tiểu Như với cô gái trong ảnh cũng giống như so cẩm chướng với hoa
hồng, vẫn thiếu chút cảm giác gì đó.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!