Ngũ Vận Uyển hoàn toàn không dừng lại, tiếp tục đi ra ngoài, nhưng đột nhiên cổ tay bị nắm lấy, cô buộc phải dừng lại, vừa quay đầu liền thấy vẻ mặt bực bội của Nam Bá.
“Ngũ Vận Uyển.” Nam Bá sắc mặt tối sầm, “Tôi đang gọi cô đấy, cô không nghe thấy à?"
“Tôi nghe thấy rồi” Giọng điệu của Ngũ Vận Uyển rất lạnh lùng, “Nhưng tôi không muốn trả lời”.
Thái độ lạnh lùng của Ngũ Vận Uyển khiến Nam Bá đau đớn, bàn tay đang nắm cổ tay của Ngũ Vận Uyển không tự chủ được dùng sức hơn.
“Cô vẫn còn tức giận về chuyện đã xảy ra trong bữa tiệc à?” Nam Bá miễn cưỡng kìm chế lại tính khí của mình, "Tôi rất xin lỗi vì chuyện đó, còn nữa, tôi thật sự không biết chuyện tấm ảnh, cô phải tin tôi, tôi không bỉ ổi như vậy."
Ngũ Vận Uyển vốn dĩ không muốn để ý đến Nam Bá,
nhưng khi nghe anh ta nói câu "Cô phải tin tối", đáy máy vẫn không nhịn được mà lóe lên sự mỉa mai, "Tin anh? Tin anh cái gì? Tin anh hận không thể khiến tôi thân bại danh liệt sao? Hay là tin anh tốn hết tâm sức để giày vò tôi?"
Nam Bá sắc mặt tái nhợt, giọng điệu có chút tức giận, "Ngũ Vận Uyển, quen nhau lâu như vậy rồi, lẽ nào cô không biết tôi là người như thế nào sao? Cho dù tôi có hận cô đến đâu cũng sẽ không làm chuyện bỉ ổi như vậy!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!