Ngũ Vận Uyển đã rất bận rộn việc xếp chữ rồi, đột nhiên nhìn thấy cái này, không khỏi cau mày, "Khâu Duyệt, tôi không kịp thời gian, cô có thể tự thống kê được không?"
“Cô nói cái gì cơ?”
Khâu Duyệt mở to mắt như thể nghe thấy một câu chuyện cười nào đó vậy,
“Cô có biết tôi bận như thế nào không? Có phải biết rằng một mình tôi làm cuộc phỏng vấn này! Mỗi chuyện sắp xếp bản thảo phỏng vấn thôi tôi đã bận chết đi được rồi mà cô còn bảo tôi tự mình sắp xếp mấy chuyện vụn vặn này sao?"
Ngũ Vận Uyển cau mày, "Nhưng tôi cũng rất bận, hay là cô- "
Cô chưa kịp dứt lời đã bị Khâu Duyệt mất kiên nhẫn ngắt lời,
"Ngũ Vận Uyển, tôi biết cô có người chống lưng, nhưng có cần kiêu ngạo như vậy không, có phải cô cậy có Tổng biên tập giúp đỡ cô liền muốn ăn chùa ở tòa soạn à?"
Giọng nói của Khâu Duyệt rất sắc bén, cô ta cố ý cao giọng lên khi nói câu này, lập tức mọi người trong tòa soạn đều nhìn qua.
Vẻ mặt Ngũ Vận Uyển cũng không khỏi trở nên lạnh lùng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!