Ngũ Vận Uyển thật sự không hy vọng Nam Ngự hoàn mỹ và xuất sắc như vậy sẽ vì mình mà trở thành đối tượng bị mọi người chế nhạo.
Nam Ngự không ngờ Ngũ Vận Uyển sẽ trả lời như vậy nên thoáng ngấn người. Ngay sau đó, anh quay xe lăn về phía cô, nhìn thấy vẻ căng thẳng và khó chịu trên mặt cô lại không khỏi mềm lòng.
"Ngũ Vận Uyển" Anh bỗng nhiên nói, "Em có muốn khiêu vũ không?"
"Khiêu vũ?" Ngũ Vận Uyển sửng sốt, "Tôi khiêu vũ với ai chứ?"
Nam Ngư ngồi trên xe lăn chắc chắn không thể khiêu vũ nhưng ở đây cô chẳng quen ai khác ngoài anh.
Nam Ngự nhìn dáng vẻ ngơ ngác ngốc nghếch của Ngũ Vận Uyển lại không nhịn được khẽ cười.
"Với tôi." Anh nói ngắn gọn hai từ rồi đột nhiên nắm lấy tay Ngũ Vận Uyển.
Khiêu vũ với Nam Ngự à?
Ngũ Vận Uyển vẫn ngẩn người, còn chưa kịp phản ứng thì Nam Ngự đột nhiên điều khiển xe lăn của mình về phía trung tâm đại sảnh.
Vì vậy, Ngũ Vận Uyển cũng bị anh nắm tay dẫn về phía trung tâm theo.