Mạc Hy Nhi khi nhìn thấy tin tức Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ ly hôn thì rất là vui mừng, cả cô ta và Tề phu nhân đều như vừa mới trúng số độc đắc xong.
Tề phu nhân đặt tay lên vai của Mạc Hy Nhi: “Lần này không ngờ Lăng Hạo lại vì con mà ly hôn với Kiều Uyển Vũ thật”.
Mạc Hy Nhi liền hưởng ứng: “Con cũng không ngờ là Lăng Hạo lại thúc đẩy Kiều Uyển Vũ ly hôn nhanh như vậy đó dì à”.
Tề phu nhân mỉm cười thâm hiểm: “Ai bảo cô ta không thể sinh con cho Tề gia làm gì, Hy Nhi của chúng ta từ nay là nhất rồi còn gì…trước giờ dì luôn xem con là con gái sau này trở thành con dâu thân lại càng thêm thân rồi”.
“Dạ phải ạ sau này còn phải trông cậy vào dì nhiều ạ”.
Ánh mắt của Mạc Hy Nhi nhìn Tề phu nhân có chút giễu cợt thầm nghĩ trong lòng “Chờ ngày tôi về làm chủ mẫu của Tề gia này thì có lẽ là bà đang ở trong tù rồi đó dì thân yêu à, không sao đâu lúc đó tôi sẽ tốt bụng thăm nôm dì thường xuyên vì cũng nhờ có tội ác của dì mà tôi mới có được Lăng Hạo”.
Tề Kỳ Nam đoán rằng Kiều Uyển Vũ sẽ quay về biệt thự cũ của Kiều gia nên đến tìm quả nhiên lại có thể gặp được cô thật.
Vừa đi vào nhà nhìn thấy Kiều Uyển Vũ là Tề Kỳ Nam đã nhảy bổ ôm chầm lấy cô khóc lóc như đứa trẻ: “Chị dâu à, sao chị lại không từ mà biệt…chị nở bỏ rơi đứa em này sao hả? Thật là đau lòng quá đi mà”.
Kiều Uyển Vũ đẩy Tề Kỳ Nam ra: “Cậu làm cái trò gì vậy hả Tề Kỳ Nam?”.
Tề Kỳ Nam ngồi xuống đối diện với Kiều Uyển Vũ: “Chị dâu à đã là giờ phút nào rồi mà chị còn thể ung dung ngồi ở đây vẽ vời vậy hả? Tin tức chị và anh Hạo ly hôn đã tràn ngập khắp các mặt báo rồi kia kìa”.
Kiều Uyển Vũ ngẩng đầu lên nhìn Tề Kỳ Nam bằng ánh mắt bi thương: “Tôi không muốn nghe thêm bất cứ thứ gì về người đó nữa hết cậu đừng nhắc tên anh ta trước mặt tôi nữa được không hả?”.
“Chị dâu à chị cứ dững dưng để mất anh Hạo như vậy hay sao hả?”.
Kiều Uyển Vũ đột ngột đứng dậy hỏi: “Đi ăn cơm không tôi đói rồi”.
Tề Kỳ Nam đứng dậy gào lên: “Chị dâu ơi mà chị dâu đã là lúc nào rồi mà chị vẫn còn tâm trạng ăn cơm được sao?”.
“Không ăn cơm thì sẽ chết đói đó cậu không ăn thì ngồi đó đi tôi đi ăn cơm đây”.
Tề Kỳ Nam chạy theo phía sau Kiều Uyển Vũ đi tới phòng ăn, cô ngồi vào bàn cố tỏ ra là mình ăn rất ngon nhưng mà Tề Kỳ Nam có thể nhìn ra Kiều Uyển Vũ chỉ đang giả ngượng gạo để người khác không phải lo lắng cho cô mà thôi.
Tề Kỳ Nam ngồi cầm cái điện trong tay lướt mấy tin tức hàng loạt bình luận về cuộc hôn nhân thế kỷ giữa Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ tan vỡ.
[Không thể tin được là Tề thiếu lại có mắt nhìn người kém đến như vậy lại đi chọn Mạc Hy Nhi trong khi Kiều Uyển Vũ vừa giỏi giang xinh đẹp lại quá thành công trong lĩnh vực thời trang].
[Cái loại đàn ông vì chút hương sắc mới lạ mà phản bội lại vợ mình rồi cũng sẽ gặp quả báo cho mà xem].
[Thật là tội nghiệp cho Kiều Uyển Vũ thời gian trước thấy hai người họ cùng catwalk trong show thời trang ở làng hoa Yvoire lãng mạn quá chừng rốt cuộc lại tan vỡ].
[Tề Lăng Hạo là người phản bội trước mà bản thân tôi không chấp nhận chuyện chưa ly hôn đã đi cầu hôn cô gái khác được].
[Theo tôi nghĩ không có lửa thì làm sao mà có khói được chứ chuyện của người ta thôi đừng quan tâm làm gì].
Tề Kỳ Nam tiếp tục mè nheo: “Chị dâu à, sao chị cứ dửng dưng vậy hoài được hả? Anh Hạo sắp cưới Mạc Hy Nhi đến nơi rồi đó”.
Nghe thấy Tề Kỳ Nam nói như vậy Kiều Uyển Vũ liền đặt chén cơm xuống ngẩng đầu lên nhìn anh: “Trong cuộc hôn nhân này tôi thừa nhận là ban đầu tôi không yêu Lăng Hạo làm cho anh ấy nhiều lần hụt hẫng thất vọng nhưng mà khi yêu anh ấy thật lòng rồi tôi chưa từng nghĩ sẽ buông tay. Từ lúc Tề Lăng Hạo có ý thay lòng đổi dạ bản thân tôi đã dùng rất nhiều cách thậm chí là van xin để níu kéo lại mối quan hệ này nhưng mà anh của cậu rất là nhẫn tâm không hề nghĩ lại tình nghĩa cũ, trong mắt anh ấy hiện tại chỉ có một mình Mạc Hy Nhi mà thôi ai nói gì cũng chẳng thể thay đổi được nữa rồi”.
Tề Kỳ Nam rủ mắt: “Em biết là khoảng thời gian vừa qua vô cùng khó khăn với chị nhưng mà em chỉ thích chị làm chị dâu của em thôi”.
“Nhưng mà anh của cậu lại không đồng ý chuyện đó, tôi bất lực rồi tôi đầu hàng trước số mệnh Kỳ Nam à”.
Tề Kỳ Nam khẽ lắc đầu: “Hai người thật sự buông tay sao? Chị có thể trơ mắt nhìn bọn họ kết hôn rồi chung sống với nhau sao?”.
Kiều Uyển Vũ thở dài rồi đưa mắt nhìn xa xăm: “Tôi đang có dự định quay trở lại Pháp, mắt không thấy thì tim sẽ không đau vì vậy tôi sẽ xuất ngoại để không khỏi phải nhìn thấy cảnh họ kết hôn với nhau”.
“Thôi để em qua nói chuyện lại anh Hạo xem sao”.