Đoạn Phong Lãng quay sang lên tiếng trách móc Tề Lăng Hạo: “Anh làm chồng kiểu gì mà vợ mình đang mang thai cũng không biết còn để cô ấy bị tai nạn như thế thật là không hiểu nổi”.
Tề Lăng Hạo nhìn Đoạn Phong Lãng bằng ánh mắt bực dọc: “Đó là chuyện của gia đình tôi liên quan gì đến cậu mà cậu lên tiếng chứ, cậu nên quay về nhà lo cho cô vợ cũng đang mang thai của cậu kia kìa”.
Hàn Côn Nhị lại đứng ra hòa giải: “Hai vị à đây là phòng cấp cứu đó làm ơn đừng có gây chuyện nữa mà”.
Suốt một tiếng ngồi trước cửa phòng cấp cứu lòng dạ của Tề Lăng Hạo nóng như lửa đốt, anh cứ dán mắt lên chiếc đèn đỏ trước phòng mà thầm lo sợ.
Đèn phòng cấp cứu tắt, Kiều Uyển Vũ được đưa ra phòng vip nằm nghỉ ngơi, Đoạn Phong Lãng thấy cô đã bình bình an an lại có Tề Lăng Hạo ở bên cạnh chăm sóc nên lặng lẽ ra về.
Tề Lăng Hạo ngồi nhìn Kiều Uyển Vũ nằm ngủ trên giường bên trắng toát, anh sợ nhất là chính là phải nhìn thấy cô như thế này, 8 năm trước Kiều Uyển Vũ cũng bị tai nạn thập tử nhất sinh khó khăn lắm mới nhặt lại cái mạng từ tay thần chết anh không muốn cô nguy hiểm như lần đó nữa.
Qua một lúc thật lậu, Kiều Uyển Vũ nhíu mày rồi từ từ mở mắt ra, trong mắt cô là một căn phòng lạ lẫm, cô tính chống tay ngồi dậy thì nghe tiếng của Tề Lăng Hạo vang lên bên cạnh mình.
“Đừng cử động em vẫn còn yếu lắm”.
Kiều Uyển Vũ quay sang thì thấy Tề Lăng Hạo đang cầm tay cô: “Sao em lại ở đây vậy hả?”.
Tề Lăng Hạo dùng thái độ ôn nhu lên tiếng đáp: “Em bị tai nạn giao thông trước trung tâm thương mại The Most em không nhớ gì sao?”.
Kiều Uyển Vũ bắt đầu nhớ ra là mình cùng Tiểu Lộc đứng chờ Tề Cẩm Giang ở trung tâm thương mại The Most thì vô tình nhìn thấy nhà phục chế đồng hồ Rop.Johnathan nổi tiếng người Thụy Sĩ nên đuổi theo ông ấy muốn nhờ ông ấy sửa lại chiếc đồng hồ cho Tề Lăng Hạo, trong lúc đang đuổi theo Rop.Johnathan cô nghe rầm một cái rồi trời đất quay cuồng tối sầm trước mắt, hóa ra là cô bị tai nạn dẫn đến nhập viện như hiện tại.
“Em nhớ ra rồi”.
Tề Lăng Hạo cau mày: “Rốt cuộc em đuổi theo ai mà gặp phải tình huống nguy hiểm như vậy hả?”.
Kiều Uyển Vũ vừa tính lên tiếng đáp thì Tề Lăng Hạo lại nói tiếp: “Có phải là em đuổi theo Đoạn Phong Lãng nên mới xảy ra tai nạn có đúng không hả? Em vẫn chưa quên được hắn ta có đúng không hả?”.
Kiều Uyển Vũ im lặng vài giây rồi lên tiếng đáp: “Nếu anh đã có suy nghĩ đó rồi thì em không cần phải giải thích thêm đâu”.
Ánh mắt của Tề Lăng Hạo toát lên vẻ bi thương đến tột độ: “Uyển Vũ anh luôn dùng chân tâm mà đối đãi với em tại sao em lại không thể quên đi một người từng làm em tổn thương đến độ rơi vào tận cùng của tuyệt vọng mà chấp nhận tình cảm của anh vậy hả, những gì cậu ta nợ em anh đều trả lại gấp vạn rồi mà vẫn không đủ hay sao?”.
Khóe mắt của Kiều Uyển Vũ đỏ hoe lên cô khẽ lắc đầu: “Em không có, em đã hứa là sẽ tập chấp nhận tình cảm của anh rồi mà, ngày hôm nay không phải vì em đuổi theo anh ta mà bị tai nạn đâu anh tin có được không hả?”.
Tề Lăng Hạo tức giận trong mắt hằn lên tia máu: “Cứ cho người em đuổi theo không phải là Đoạn Phong Lãng đi vậy tại sao em giấu anh chuyện em có thai hả?”.
Kiều Uyển Vũ cúi đầu: “Anh đã biết rồi sao?”.
Tề Lăng Hạo gật đầu: “Phải anh đã biết rồi nhưng mà anh rất thất vọng về em... những chuyện cơ bản về vợ của mình mà anh không hề biết phải thông qua người khác nói với anh”.
“Em đã chuẩn bị tinh thần nói với anh rồi nhưng không ngờ anh lại biết trước rồi”.
Tề Lăng Hạo rũ mắt buồn bã đáp lại: “Muộn rồi Uyển Vũ à, con của chúng ta đã không còn nữa rồi”.
Kiều Uyển Vũ bị sốc im lặng hồi lâu mới lên tiếng: “Lăng Hạo anh vừa nói cái gì vậy hả?”. Truyện Trinh Thám
Tề Lăng Hạo ngẩng đầu lên nhìn Kiều Uyển Vũ rồi thở dài đáp: “Vụ tai nạn đã làm em xảy thai, con của chúng ta mất rồi”.
Kiều Uyển Vũ dường như không thể chấp nhận được chuyện này nước mắt cô vô thức rơi xuống nhiều hơn, tay cô bấu chặt ga giường đau đớn: “Tại sao…lại có thể như vậy chứ? Không thể nào đâu…”.
Tề Lăng Hạo nhíu mày sự tức giận của anh không hề nguôi đi mà ngày càng bùng nổ: “Kiều Uyển Vũ nếu từ đầu em nói sớm với anh chuyện này thì anh đã sắp xếp cho em dưỡng thai thật tốt không để xảy ra những chuyện như thế này rồi…hay là căn bản em không hề thích đứa bé này nên mới cố tình giấu anh như thế”.
Sự oan ức này Kiều Uyển Vũ không thể nào nuốt trôi nổi cô liền lên tiếng giải thích: “Em thừa nhận chuyện có con là ngoài ý muốn của em nhưng mà em thật sự không hề có suy nghĩ giấu anh hay là không thích con, chỉ là em cũng quá bất ngờ và không biết nên mở lời với anh thế nào thôi”.
“Vậy em giải thích đi tại sao Đoạn Phong Lãng lại xuất hiện ngay lúc em gặp tai nạn còn đưa em đến bệnh viện nữa???”.
Kiều Uyển Vũ không hề biết về sự có mặt của Đoạn Phong Lãng ở hiện trường xảy ra vụ tai nạn của cô.
“Em không biết tại sao anh ta lại xuất hiện ở đó nhưng mà Lăng Hạo à…”.
Tề Lăng Hạo giơ tay lên ngăn cản Kiều Uyển Vũ lại: “Đủ rồi, em vừa mới tỉnh lại nên nghỉ ngơi cho tốt đi Tiểu Lộc sẽ ở lại chăm sóc cho em”.