Tề phu nhân và Mạc Hy Nhi nghe thấy Tề Bách Hào sẽ cho Kiều Uyển Vũ 15% cổ phần của tập đoàn Hoàng Kim thì mắt trợn lên trắng dã không chấp nhận được sự thật này.
Tề phu nhân ngồi xuống bên cạnh của Tề Bách Hào với vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: “Anh à, sao đột nhiên anh lại chuyển nhượng cổ phần cho Uyển Vũ vậy hả... như vậy có quá đột ngột không?”.
Tề Bách Hào thở dài lên tiếng đáp: “Lúc trước anh đã có ý định sẽ chuyển nhượng 15% cổ phần của mình lại cho vợ của Lăng Hạo xem như quà cưới tặng cho hai con rồi chỉ là từ lúc Lăng Hạo và Uyển Vũ về nước đến giờ đã xảy ra quá nhiều chuyện nên anh vẫn chưa đề cập đến chuyện này thôi”.
Tề phu nhân nhíu mày: “Nhưng mà anh à,…”.
Tề Cẩm Giang liền chen vào: “Kìa mẹ, chuyện ba cho chị Uyển Vũ cổ phần không sớm thì muộn cũng sẽ cho thôi mẹ đâu cần nghiêm trọng như thế”.
Tề Bách Hào cầm bút lên ký tên vào giấy chuyển nhượng cổ phần sau đó đẩy hồ sơ qua cho Kiều Uyển Vũ: “Con ký tên vào chỗ người nhận các thủ tục còn lại cứ để luật sư La lo là được”.
“Dạ thưa ba”.
Ánh mắt của Tề phu nhân và Mạc Hy Nhi nhìn Kiều Uyển Vũ cầm bút ký tên vào giấy chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Hoàng Kim thì tức đến xanh ruột, gân xanh nổi đầy trên trán nhưng mà đành bất lực không thể làm được gì hết.
Tề phu nhân nhìn cái vẻ ngây ngô hào hứng của Tề Cẩm Giang khi ủng hộ Tề Bách Hào cho Kiều Uyển Vũ cổ phần của tập đoàn Hoàng Kim mà tức đến độ tay nắm chặt thành nắm đấm, móng tay ghim vào lòng bàn tay đến bật máu, bà ta cố gắng cắn răng để không lên tiếng ngăn cản thì lộ ra bản chất thật của mình.
Kiều Uyển Vũ ký tên xong thì Tề Bách Hào cầm hồ sơ đưa lại cho La Trọng Tường: “Phần thủ tục còn lại nhờ luật sư La giải quyết giúp tôi”.
La Trọng Tường đưa hai tay đón nhận lại tập hồ sơ rồi gật đầu lên tiếng đáp: “Dạ Chủ tịch cứ an tâm tôi sẽ sớm hoàn tất thủ tục cho nhận cổ phần ạ”.
Tề Lăng Hạo ngồi một bên nhìn sắc mặt của Tề phu nhân biến hóa như tắc kè hoa thì cảm thấy rất hài lòng, chắc hẳn là bây giờ là bà ta đang hối hận xanh cả ruột nhờ mưu kế ngu ngốc của bà ta không thành mà Tề Bách Hào mở lòng hơn với Kiều Uyển Vũ còn giúp anh thu về thêm 15% cổ phần trong tay.
Tề Lăng Hạo quay sang tỏ thái độ hòa nhã với Tề Bách Hào: “Ba à con xin lỗi ba vì trước đây có thái độ không tốt khi trở về nước nhưng mà ngày hôm nay ba đã chứng minh được tình thương mà ba dành cho vợ chồng con, con cảm thấy rất có lỗi vì những hành động trước đây”.
Tề Bách Hào lâu lắm rồi mới thấy Tề Lăng Hạo thân thiết gần gũi với mình như lúc anh còn bé nên rất vui: “Lúc trước cũng là ba không đúng, ba chưa tìm hiểu gì về Uyển Vũ mà đã có thái độ không tốt nhưng giờ thì Uyển Vũ cũng là một thành viên trong gia đình ở Tề gia rồi, sắp tới cũng sẽ là một cổ đông của tập đoàn Hoàng Kim ba hy vọng hai có thể cùng nhau giúp cho tập đoàn ngày càng vững mạnh”.
Kiều Uyển Vũ mỉm cười gật đầu đáp: “Dạ con sẽ cố gắng thưa ba”.
Tề Cẩm Giang tỏ vẻ hào hứng: “Kỳ này chị dâu trở thành một cổ đông của tập đoàn rồi nhất định phải khao tụi em một bữa thật là hoành tráng đó nha, chúng ta phải uống mừng không say không về”.
Tề Bách Hào liền cau mày nói với Tề Cẩm Giang: “Chị dâu con mới xuất viện không được bắt nó uống đâu không tốt cho sức khỏe”.
“Ây da bây giờ ba còn thương chị dâu hơn cả con gái rồi” Tề Cẩm Giang dẩu môi giả vờ tỏ vẻ ghen tị.
Mọi người cười cười nói nói rất là vui vẻ chỉ có Tề phu nhân và Mạc Hy Nhi là mang bộ mặc đưa đám như chó nhà có tang không bằng.
Buổi tối, Tề phu nhân vào phòng rồi lên tiếng hỏi Tề Bách Hào: “Rốt cuộc thì anh đang nghĩ cái gì trong đầu mà lại chuyển nhượng những 15% cổ phần của tập đoàn Hoàng Kim cho Uyển Vũ vậy hả?”.
“Anh đã nói là xem như đó là quà cưới cho con trai và con dâu em còn chưa hiểu sao?”.
Tề phu nhân liền lắc đầu: “Chắc chắn là không phải như vậy nếu muốn cho thì ban đầu anh đã cho rồi không đợi tới bây giờ hơn nữa trước đây anh cũng đâu có thích Uyển Vũ huống chi là cho nó cổ phần”.
Tề Bách Hào hừ nhẹ một tiếng: “Lúc trước khác bây giờ khác, hiện nay Uyển Vũ đã công khai thân phận trước truyền thông rồi tức là anh đã công nhận con bé là con dâu vì vậy chuyện cho con dâu cổ phần cũng là chuyện rất bình thường”.
Tề phu nhân không cam lòng: “Anh không thấy bản thân mình rất quá đáng hay sao hả? Cẩm Giang là con gái ruột của anh mà anh vẫn chưa cho con bé một cắc cổ phần ở tập đoàn Hoàng Kim vậy mà anh lại đem cho con dâu những 15% cổ phần”.
Tề Bách Hào biết là Tề phu nhân đang vì lợi ích mà kiếm chuyện nên tỏ vẻ bực dọc: “Cẩm Giang nó chưa bao giờ đòi hỏi cổ phần của tập đoàn Hoàng Kim hơn nữa anh vẫn còn trong tay 20% cổ phần sau này anh sẽ cho lại Cẩm Giang nó cũng chẳng thiệt thòi hơn vợ chồng Lăng Hạo”.
Tề phu nhân thở dài cau mày tỏ vẻ khó chịu: “Chẳng lẽ chuyện lần trước em nói với anh, anh hề lưu tâm hay sao?”.
“Là chuyện gì chứ?”.
“Em nói là chúng ta cùng cố gắng có thêm con trai đó”.