Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

“Nếu không chúng ta xin nghỉ chỗ đoàn làm phim đi?” Lý Mỹ Lan chạy tới nhìn Thẩm Kim Đài nói.

“Không sao, em có thể chịu đựng được.” Thẩm Kim Đài nói: “Vốn xin hai ngày nghỉ đã là làm trễ tiến độ quay phim, nếu xin nghỉ nữa, chưa nói đến tổn thất mà đoàn làm phim chịu, chỉ sợ không đuổi kịp tiến độ.”

Dù sao cũng là phim vừa chiếu vừa quay, làm lỡ tầm vài ngày sẽ trở ngại rất nhiều chuyện.

“Vậy em có thể chống đỡ sao?” Lý Mỹ Lan quan tâm hỏi.

“Không sao, em uống thuốc. Quay xong cảnh ngày hôm nay, cảnh buổi chiều không nhiều lắm, em bớt thời gian lại đi bệnh viện khám.”

Cậu uống một chút thuốc hạ sốt rồi đi đến trường quay.

Ngày hôm nay vẫn là trời đầy mây, lạnh buốt. Trên đường cậu xem dự báo thời tiết một chút, mấy ngày nay đều có mưa.

Bạch Thanh Tuyền ngồi trong phòng hóa trang, hỏi trợ lý: “Thẩm Kim Đài đã về chưa?”

“Chưa, chẳng qua cậu ta xin đoàn làm phim nghỉ hai ngày.”

“Tôi nghe nói cậu ta xin nghỉ đi quay quảng cáo.” Dương Lý Chi nói: “Cũng không biết là thương hiệu gì.”

“Tôi nghe nói là thương hiệu nội y, tên là Ái Thượng.” Một thợ trang điểm ở bên cạnh nói.

Dương Lý Chi nghe vậy liền nở nụ cười, nói: “Cũng không dễ đâu, trước đây hắn đại diện một đống xa xỉ phẩm như vậy, bây giờ không phải tiếp thương hiệu nhỏ đã là không tệ rồi.”

Thẩm Kim Đài nổi tiếng như thế, trong lòng Dương Lý Chi không quá cao hứng, nhưng nếu nói đố kỵ thì cũng chưa tới, Thẩm Kim Đài vẫn chưa tới trình độ bị cô đố kỵ.

Ngày hôm qua cô cũng bỏ thời gian đi sự kiện. Hiện trường người ra vào tấp nập, cái này nói rõ, nữ chính là cô cũng hưởng lợi theo rất nhiều. Tốc độ tăng người hâm mộ không khoa trương như Thẩm Kim Đài cũng bởi vì lúc đầu độ nổi tiếng của cô đã rất cao rồi, không gian tăng lên hữu hạn.

Tương tự, Bạch Thanh Tuyền cũng vậy.

Đã là sao lớn rồi, 《 Đông cung tới 》 bùng nổ, với hắn mà nói cũng chỉ là dệt hoa trên gấm.

Đối với Thẩm Kim Đài mà nói, đây chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Khiến Thẩm Kim Đài ấm áp hơn. 

Bạch Thanh Tuyền suy nghĩ lời nói của Dương Lý Chi một chút, cảm thấy rất chính xác.

Thẩm Kim Đài bùng nổ. Hắn là đối thủ một mất một còn có hơi mất mát là chuyện khó tránh khỏi. Thế nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ một chút, Thẩm Kim Đài là kẻ ngã xuống từ vị trí đỉnh cao, trước đây toàn đại diện thương hiệu xa xỉ, bây giờ lại chỉ có thể đi đại diện áo lót.

Ái Thượng, hắn chưa từng nghe nói, phỏng chừng cũng không phải là thương hiệu gì lớn. 

Thẩm Kim Đài đến trường quay đúng giờ. Khi hóa trang, cậu cố ý dặn thợ trang điểm: “Tạo hình ngày hôm nay anh có thể vẽ hơi đậm một chút.”

“Quá mệt à, tôi thấy thần sắc hôm nay của anh không được tốt lắm.” Thợ trang điểm nói.

Thẩm Kim Đài hơi hơi ngẩng đầu để thợ trang điểm giúp mình đánh bóng mũi, nói: “Có hơi phát sốt.”

“Đi bệnh viện khám chưa?”

“Quay xong cảnh này thì đi.”

“Bạn bè thân thích của tôi đều đang theo dõi 《 Đông cung 》, ” thợ trang điểm nhỏ giọng nói: “Tỉ lệ người xem tuần thứ hai lại lập kỷ lục mới, tỉ lệ cao nhất đã phá 1. 5 rồi, cậu biết chưa?”

Những lời này chẳng khác gì cho Thẩm Kim Đài uống thuốc trợ tim.

Có đôi khi cơ hội gặp may cả đời chỉ có một lần, cậu phải nắm lấy!

《 Đông cung tới 》 đã đến đoạn ngược tâm. Giống như Lý Mỹ Lan đã từng nói, đặc biệt mệt tâm. Thẩm Kim Đài nhìn kịch bản, giảm bớt tình cảm xuống, cảm thấy cả người trống rỗng.

Tang lễ của hoàng hậu đã qua, thái tử bị giam trong Đông Cung, ngay cả Lý Tự cũng không thể nào vào được nữa.

Hạ Lan Bích nhiệt tình hăng hái nhờ vào hào quang nữ chính mà vượt qua khó khăn tiến lên. Sau khi cô làm thông mạng lưới quan hệ, sai người đi liên hệ Chu Cảnh, thế nhưng Chu Cảnh không muốn gặp cô.

Cô liền nhờ người liên lạc với Lý Tự.

Cô và Lý Tự cũng coi như đồng bệnh tương liên. Cô là con nuôi nhà họ Tiêu, lúc đầu phải gả cho thái tử điện hạ, bây giờ nhà họ Tiêu gặp chuyện không may, phải vào cung làm nô. Mười ngón tay không dính nước xuân bây giờ lại phải giặt tẩy quần áo mỗi ngày.

Đồng bệnh tương liên, lúc đó hai người phát triển ra một đoạn hữu nghị.

Chỉ là hữu nghị hôm nay là vì ngày sau đâm chọc nhau. Kiều đoạn nữ chính và chị em tốt bất hòa là phân cảnh quan trọng trong phim cung đấu. Chỉ là 《 đông cung tới 》 không đi đường thường, chị em tốt biến thành nam.

“Cái này cho ngươi.” Hạ Lan Bích móc một khối ngọc bội từ trong ngực ra.

Ngọc trắng có kết cấu ấm áp, điêu khắc một đôi uyên ương, đây là đồ của Thái tử. Y nhận ra.

Lý Tự nhận vào trong tay, vội hỏi: “Sao cô lấy được cái này?”

“Hai ngày trước, tôi nhờ chị em Hoán Y cục hỗ trợ, nhân cơ hội đi lấy quần áo ở Đông cung mà đi Đông cung một chuyến, gặp được thái tử ca ca.”

“Hắn thế nào, vẫn khỏe chứ?” Lý Tự vội vã hỏi.

Hạ Lan Bích lắc đầu, nói: “Hắn gầy không ra hình dáng. Bị bệnh, nhưng thái y không được khám.”

Vành mắt Lý Tự đỏ lên, nắm khối ngọc bội kia, ngồi xuống bên người Hạ Lan Bích.

Hạ Lan Bích nói: “Thái tử ca ca bảo ta giao cái này cho ngươi, nói là lưu một chút nhớ nhung. Bên Đông cung ngươi cũng không cần tới nữa, hắn nói, ngươi phải sống khỏe mạnh thì tương lai mới có cơ hội cứu hắn ra được.”

Lý Tự biết Chu Anh nói như vậy chỉ vì hy vọng mình y yên ổn sống ở bên ngoài, không nên dính líu vào những chuyện này, y phải sống thật tốt.

“Hai chúng ta đều phải sống thật tốt,” Hạ Lan Bích đỏ mắt nói: “Người hại chúng ta, người hại thái tử ca ca cũng đều sống khỏe tốt đó thôi.”

Đúng vậy, đều sống khỏe tốt đó thôi, phú quý giàu sang, tiền đồ vô lượng.

Lý Tự nắm chặt ngọc bội đôi uyên ương trong tay, nói: “Tôi chỉ là một thái giám nhỏ, có hắn ở đây, tôi là người trên người, không có hắn, tôi sẽ chẳng là cái thá gì.”

“Thái giám cũng có cao có thấp. Nhị hoàng tử có dã tâm như vậy, rất có tương lai. Ngươi đi theo hắn, tương lai có lẽ sẽ làm thái giám chắp bút, làm thái giám nắm quyền. Ngươi nhìn Cao công công xem, dưới một người, trên vạn người.” Hạ Lan Bích nói: “Tương lai ta cũng muốn làm sủng phi, làm hoàng hậu, hai chúng ta liên thủ cùng nhau, sửa lại án sai cho nhà họ Tiêu, rửa oan cho thái tử ca ca.”

Cô cũng mới chỉ có 16 tuổi, khuôn mặt xinh đẹp, vóc người thon gầy, nhưng ánh mắt lại rất kiên định. Cuộc đối thoại này giống như người ngốc nói mê vậy, nhưng dù thế, nó vẫn cho Lý Tự một niềm hy vọng cực lớn. Ánh mắt y sáng lên, biểu cảm hơi lạnh lùng, nói: “Có thể sao?”

“Chúng ta cứ thử một lần.” Hạ Lan Bích nói: “A Tự, ngươi phải giúp ta.”

Lý Tự nhìn về phía cô, Hạ Lan Bích nhìn thẳng y, nói: “Nhị hoàng tử tuy không muốn gặp ta, nhưng ta tin tưởng, hắn có tình cảm với ta. Ngươi nghĩ biện pháp để ta gặp hắn một lần, chỉ cần ta có thể trở thành người trong cung hắn, chúng ta cùng nhau giúp đỡ hắn leo lên ghế cửu ngũ chí tôn đi.”

Lý Tự giấu ngọc bội vào trong lòng, đứng lên nói: “Được, ta giúp ngươi.”

“Cắt!”

Thẩm Kim Đài thở ra một hơi. Thợ trang điểm chạy tới, giúp cậu bổ sung lớp trang điểm.

Tinh thần cậu có hơi mệt mỏi, chẳng qua như vậy thật ra lại phù hợp với trạng thái ngày hôm nay của Lý Tự.

Chỉ là cậu cảm thấy mí mắt càng ngày càng nóng, mi mắt hơi cụp xuống dưới, có cảm giác nóng đến mức muốn rơi nước mắt.

Kể từ khi mở máy, số lượng cảnh đối diễn của Dương Lý Chi và Thẩm Kim Đài rất ít. Kế tiếp cô và Lý Tự trở thành bạn thân, sẽ có nhiều cảnh đối diễn hơn. Tiếp theo về cơ bản đều là cảnh của nam một nam hai và nữ chính.

Ngày hôm nay Thẩm Kim Đài điều chỉnh trạng thái quá tốt, không thấy bất kỳ dấu hiệu bệnh tật và tiều tụy nào.

Trước đây không đối diễn với Thẩm Kim Đài nên không cảm giác được được, quay xong cảnh quay này, cô cũng hơi bội phục kỹ năng diễn xuất của Thẩm Kim Đài.

Rất tốt!

Thẩm Kim Đài quay xong cảnh quay này sẽ chuyển cảnh, đi trường quay B quay cảnh cung Tử Vi.

Cảnh quay của nam chính và nữ chính là cảnh quay tách biệt, không cùng xuất hiện. Người duy nhất đồng thời xuất hiện chính là cậu, người nam số hai này.

Ngày hôm nay cậu phải chạy hai đầu.

Khi cậu đến một trường quay khác, bên kia đang quay cảnh nằm mơ.

Bạch Thanh Tuyền đóng vai nhân vật nam chính Chu Cảnh, quanh năm bị ác mộng quấn quanh, lúc này đây hắn đang mơ thấy hoàng hậu Tiêu đã tự sát.

Hoàng hậu Tiêu tiên đoán nửa đời sau của hắn, tuy leo lên đỉnh cao quyền lực nhưng lại không có ai thật lòng ở bên.

Đây cũng là cảnh quay hơ khô thẻ tre của cô Tống Vy, đoàn làm phim đã sớm chuẩn bị xong hoa tươi, ôm hoa canh ở một bên.

“Cắt!”

Bên này đạo diễn vừa mới hô xong, nhân viên công tác đoàn làm phim đã vỗ tay, đạo diễn Quách cười đứng dậy, nói: “Chúc mừng cô Tống, quay xong!”

Tống Vi mỉm cười nhận hoa tươi nhân viên công tác đưa tới, rất khiêm tốn cúi chào mọi người.

Tiếp theo chính là tiết mục chụp ảnh. Nhân viên đoàn làm phim chen lấn qua đây chụp ảnh chung cùng Tống Vi, sau khi Tống Vi chụp xong với đám Bạch Thanh Tuyền bọn họ, bà kêu về phía đoàn người: “Tiểu Lý Tự, còn không mau qua đây!”

Thẩm Kim Đài nghe vậy, mỉm cười chạy tới. Cô Tống Vy chỉ đơn giản khoác lên cánh tay cậu, đầu dựa vào lên vai cậu. Thẩm Kim Đài làm động tác YES, nở nụ cười rực rỡ.

Nhưng cô Tống Vy liếc mắt đã nhìn ra sự khác thường của cậu, hỏi: “Mắc bệnh à?”

“Có hơi phát sốt.”

“Cho bác sĩ khám chưa?”

“Quay xong cảnh buổi sáng sẽ đi.”

“Sức khỏe quan trọng, đừng bỏ mặc.” Tống Vi nói: “Cảnh phim của tôi quá ngắn, tôi còn chưa đối diễn đủ với cậu đâu. Về sau nếu có cơ hội thì nhất định phải hợp tác lần nữa đấy.”

Thẩm Kim Đài cười gật đầu. Có lẽ là do tinh thần hơi kém nên nhìn rất đáng thương.

“Chỉ cần diễn thật tốt, tương lai cậu nhất định sẽ có thể đi con đường này rất lâu. Cậu tin tưởng ánh mắt của cô Tống, sẽ không sai đâu. Tôi sẽ tiếp tục xem cậu diễn tại nhà, nếu cậu diễn không tốt, tôi nhất định sẽ phê bình cậu, ha ha ha.”

Thẩm Kim Đài mỉm cười gật đầu.

Tống Vi ôm cậu một cái, vỗ vỗ lưng cậu, nói: “Thẩm Kim Đài, rất hân hạnh được biết cậu.”

Trong đám diễn viên trẻ tuổi cũng chỉ có Thẩm Kim Đài mới chiếm được nhiều sự ưa thích như vậy của bà. 

Bạch Thanh Tuyền đứng trong đám người, rất hâm mộ.

Hắn cũng rất thích Tống Vi, diễn viên lão thành, có kỹ năng diễn xuất, có khí chất gió sương.

Kỳ quái là, hắn chỉ ước ao chứ không cảm thấy ghen tị. Hắn cảm thấy Tống Vi coi trọng Thẩm Kim Đài như vậy là chuyện đương nhiên.

Người ta mới hai mươi tuổi đã có thể diễn thành như vậy, nói một câu tương lai xán lạn không đoán trước được cũng không khoa trương tẹo nào.

“Leng keng.”

Thẩm Kim Đài sửng sốt một chút: “Tiểu Ái?”

“Xin chào ngài, Tiểu Ái xin nghỉ, có ta tạm thời phục vụ cho ngài.”

Lâu lắm không liên hệ với hệ thống, cậu đã quên mất. 

“Ngươi là... Tiểu Mỹ đúng không?”

Đối phương “Ừ” một tiếng, nghe tiếng có vẻ như vô cùng lạnh lùng cô đơn.

Hoàn toàn không giống Tiểu Ái.

Cậu đã quen với phương thức nói chuyện tinh nghịch như đang phục vụ khách hàng của Tiểu Ái, đột nhiên gặp phải cái loại lạnh lẽo cô quạnh này, cậu có hơi không thích ứng được. 

Dù sao nói đến những phần thưởng đáng xấu hổ như mông vểnh, anh đào tháng năm gì gì đó thì phải trò chuyện với loại ngựa đực như Tiểu Ái mới thả lỏng, tự nhiên mà nói được.

“Chào mày, Tiểu Mỹ, có chuyện gì không?” Thẩm Kim Đài ngượng ngùng hỏi.

“Bên kiểm tra đo lường thấy độ hảo cảm của Bạch Nguyệt Quang với ngài lại thăng cấp, tính tổng cộng vô cùng lớn. Phần thưởng gợi cảm mới nhất là phần thưởng đỏ da đã được đưa ra, chú ý kiểm tra và nhận.”

“...”

Thẩm Kim Đài nhìn Bạch Thanh Tuyền ở đằng xa một chút. Bạch Thanh Tuyền đang cúi đầu xem kịch bản, hoàn toàn không có phản ứng gì đặc biệt.

“Phần thưởng đỏ da, ta không nhớ mình từng nghe thấy.”

“Ngài chờ, tôi tra giúp ngài một chút, ” thanh âm Tiểu Mỹ lạnh lùng như trước, một lát sau nói: “Bởi vì lần trước ngài tích lũy được tổng cộng ba mươi chín điểm chỉ trong một lần, chính vì thế mà một loạt phần thưởng liên tiếp được đưa ra, không kịp cho ngài lựa chọn hai trong một. Bên này đã chuẩn bị xong phần thưởng gợi cảm cho ngài là phần thưởng đỏ da và phần thưởng độ nhạy cảm. Nếu ngài rất không hài lòng cũng có thể lựa chọn lần nữa.”

“... Phần thưởng độ nhạy cảm?”

Tiểu Mỹ dùng giọng nói nói đơn điệu lạnh lẽo cô đơn y hệt như một người máy đọc đoạn văn phía dưới.

“Phần thưởng độ nhạy cảm, nghĩa cũng như tên, đó chính là phần thưởng giúp tăng độ nhạy cảm cho cơ thể, bao gồm không giới hạn về vòng eo mẫn cảm, vành tai mẫn cảm, tấm lưng mẫn cảm, cùng với nửa người trên nhạy cảm và phần sau thân không thể miêu tả các kiểu các kiểu.”

Nửa thân trên không thể miêu tả thì cậu hiểu, còn phần sau thân này là có ý gì, không phải nửa người dưới à? 

“Cái dùng từ của thời kỳ hài hòa, bộ phận dưới cổ không thể miêu tả. Đây chính là nửa người dưới phía sau.” Tiểu Mỹ lạnh lùng nói. 

*Mông:)))

Trời ạ, cậu thực sự không thể thảo luận cùng một âm thanh nghiêm túc như vậy!

Cậu muốn chết!

Thẩm Kim Đài vốn hơi sốt. Lúc này trên mặt cậu rất nóng, khó chịu toàn thân, vội nói: “Đỏ da, đỏ da.”

Ngay cả đỏ da rốt cuộc là cái gì cậu cũng ngại hỏi!

Tiểu Ái, mày mau trở lại đi! 

“Được, phần thưởng đỏ da đã đưa ra.”

Tiểu Mỹ rất dứt khoát. “Tích” một tiếng đã không thấy tăm hơi.

Thẩm Kim Đài cảm giác mình muốn té xỉu.

Đây là cái phần thưởng quỷ quái gì.

Cậu sẽ không biến thành dụ thụ tuyệt thế khiến người ta phải kinh ngạc chứ?

“Cậu không sao chứ?”

Thẩm Kim Đài quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Bạch Thanh Tuyền nghi ngờ nhìn mình.

Thẩm Kim Đài tỉnh hồn, nói: “Không sao.”

“Tôi thấy sắc mặt cậu không được tốt.”

Thẩm Kim Đài cười cười.

Phần thưởng cậu vừa mới được cho thấy cái gì? Nó cho thấy cách đây không lâu, hảo cảm của Bạch Thanh Tuyền đối với cậu lại tăng lên một phần.

Mặc dù không biết là vì cái gì nhưng độ hảo cảm của Bạch Thanh Tuyền với hắn tăng lên là chuyện tốt đó. 

Chưa nói đến chuyện theo đuổi tình cảm để cứu mạng chính mình, chỉ nói đến chuyện, loại người như Bạch Thanh Tuyền cũng đã là thức ăn trời cho trong giới GAY rồi.

Bé 0 đẹp này thực sự là không thể bắt một chút khuyết điểm nào từ đầu đến chân mà. Tương lai sau khi hai người bọn họ về chung một nhà, chồng chồng liên hợp, độ tinh quang khẳng định đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi.

Thẩm Kim Đài càng nghĩ càng kích động, cậu cảm thấy nếu mình kết hợp cùng Bạch Thanh Tuyền, hiệu quả chính là 1 cộng 1 lớn hơn 2.

Trên mặt của Thẩm Kim Đài có một loại má hồng không bình thường. Ánh mắt cũng không sáng như trước. Bạch Thanh Tuyền sờ trán cậu một cái.

“Cậu nóng rần lên.” Bạch Thanh Tuyền nói.

Thẩm Kim Đài sửng sốt một chút, chỉ cảm thấy trán hơi lạnh, Bạch Thanh Tuyền thả tay xuống, nói: “Cậu như vậy được không?”

“Quay xong cảnh này, tôi phải tới bệnh viện khám.” Thẩm Kim Đài nói.

Bạch Thanh Tuyền mặc một thân quần áo xanh trắng giữa áo bào còn mang theo mùi thơm, nói: “Vậy chúng ta tranh thủ (diễn) một cảnh rồi qua.”

Có lẽ là do phát sốt, không được lanh lẹ hoạt bát cho lắm, suy nghĩ cũng hơi rời rạc lỏng lẻo, Thẩm Kim Đài chỉ cảm thấy Bạch Thanh Tuyền trước mắt tay áo gió lay bay phất phới, xinh đẹp vô cùng.

Cảnh quay này của bọn họ, là cảnh nhị hoàng tử Chu Cảnh phát hiện Lý Tự cất giấu đôi uyên ương ngọc bội này.

Hắn đi tới trước giường, nhìn Lý Tự hướng mặt vào trong, vuốt ve miếng ngọc bội này.

Hắn đưa tay ra, lập tức chộp lấy.

Lý Tự từ trên giường đứng dậy, vội vàng chìa tay muốn đoạt lại. Hắn lắc mình một cái, ngón tay cầm lấy ngọc bội dây đỏ, lắc lắc giữa ánh sáng nến hai lần, làm bộ muốn ném xuống mặt đất. Lý Tự chợt nhảy vọt tới, ôm lấy cổ của hắn, chìa tay muốn lấy ngọc bội trong tay của hắn.

Hai người bọn họ mặc dù có cảm tình thuở nhỏ, nhưng chủ tớ phân minh, Lý Tự cũng rất ít đi quá giới hạn. Bây giờ y đột nhiên nhảy tót lên người hắn, ngay cả Chu Cảnh cũng giật mình. Lý Tự ôm cổ của hắn, hơi nóng phun lên lỗ tai hắn.

“Xuống!”

“Cho ta!”

Chu Cảnh tức giận, không tránh thoát y được, nhét ngọc bội vào trong tay y: “Cũng không thật sự muốn ném xuống.”

Lý Tự nhận được ngọc bội, nhảy xuống đất.

“Ngươi lớn mật!” Chu Cảnh tức đến đỏ bừng cả mặt.

Lý Tự dấu ngọc bội kia vào trong ngực, thở phì phò nhìn hắn, má hồng không bình thường, ngay cả lỗ tai cũng hồng.

Bạch Thanh Tuyền sửng sốt một chút, ngơ ngác nhìn Thẩm Kim Đài.

Thẩm Kim Đài giật giật môi, vẻ mặt không đúng lắm. Trong lòng hắn cả kinh, vội vàng tiến lên một bước, Thẩm Kim Đài liền ngã vào trong lồng ngực của hắn.

Trên người Thẩm Kim Đài vẫn là áo trong rộng thùng thình, tóc dài đen thùi lỏng lẻo. Sau khi ngã xuống, chiếc áo bị lỏng ra, bả vai cũng lộ ra hết, rất trắng. Bạch Thanh Tuyền ôm hông cậu, chỉ cảm thấy hết sức bền chắc tinh tế. Eo này vừa có thể là công, vừa có thể là thụ.

Chương 45

Nhân viên đoàn làm phim lập tức xông tới. Thẩm Kim Đài bị choáng một hồi lâu, mở mắt nhìn gương mặt Bạch Thanh Tuyền.

Trong cơn ngẩn ngơ, cậu hầu như không thể phân rõ đây là hiện thực hay là trong phim, dường như cậu đã biến thành Lý Tự, nếu không… trước mắt tại sao là nhị hoàng tử Chu Cảnh.

Cậu tóm lấy tay của đối phương, vững vàng kéo, sau đó cậu chỉ nghe thấy tiếng Bạch Thanh Tuyền gọi mình: “Thẩm Kim Đài.”

Một hồi lâu sau, Thẩm Kim Đài tỉnh táo lại, phục hồi tinh thần, nhanh chóng khoát tay: “Không có việc gì, không có việc gì.”

Cậu đỡ cánh tay Bạch Thanh Tuyền đứng lên, người chung quanh cũng khẩn trương nhìn cậu.

“Cậu ấy nóng rần lên.” Bạch Thanh Tuyền nói với đạo diễn Quách.

“Không sao chứ?” Đạo diễn Quách nói: “Tôi đã nói sao sắc mặt cậu lại đỏ như vậy rồi.”

Mặt đỏ hồng, ánh mắt hơi mơ màng. Phải biết rằng mắt Thẩm Kim Đài cực kỳ có thần thái, rất sáng, hắn rất thích chụp mắt Thẩm Kim Đài, cảm thấy rất hấp dẫn.

Loại chuyện kiểu như té xỉu trước mắt mọi người cũng phải là chuyện đáng mừng gì, Thẩm Kim Đài cảm thấy rất xấu hổ.

Một lát sau, cậu tốt hơn chút, Tiểu Đường và Lý Mỹ Lan tới dẫn cậu đi bệnh viện.

“Thực sự là làm chị sợ muốn chết.” Lý Mỹ Lan nói: “Chúng ta phải nổi tiếng, phải kiếm tiền, nhưng thân thể mãi mãi vẫn là quan trọng nhất. Trước đây chúng ta một mình xông pha chiến trận không phải là vì muốn công tác tự do sao? Tiểu Đường cũng vậy, cũng không nói cho chị một tiếng.”

Thẩm Kim Đài nằm trong xe, nói: “Phát sốt mà thôi, không có chuyện gì lớn. Em đã uống thuốc rồi, ai ngờ không hữu hiệu.”

Đến bệnh viện đo mới biết đã đốt tới bốn mươi độ.

Bác sĩ nói nhất định phải truyền dịch.

Lý Mỹ Lan đi ra ngoài gọi điện thoại cho đoàn làm phim, vừa mới nói vài câu đã nhìn thấy một người quen dẫn theo một giỏ trái cây đi tới, phía sau có một người đàn ông trung niên, đeo kính râm, rất có kiểu cách.

Vậy mà lại là giám đốc giải trí Quý Phong, Quý Phong Hành.

Quý Phong Hành búng tay một cái, Điền Văn Văn vội vàng giao giỏ trái cây trong tay cho hắn. Quý Phong Hành xách trong tay, chào hỏi với Lý Mỹ Lan.

Thẩm Kim Đài nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài liền ngẩng đầu nhìn một cái, chỉ thấy Lý Mỹ Lan dẫn Quý Phong Hành tiến đến.

Cậu lập tức ngồi dậy, Quý Phong Hành vội vàng xua tay, nói: “Nằm đi, nghe nói cậu bị bệnh, tôi tới nhìn.”

Mặc dù biết giải trí Quý Phong vẫn luôn muốn ký mình, nhưng Quý Phong Hành tự mình đến, hơn nữa tới nhanh như vậy, phần thành ý này đã khiến Thẩm Kim Đài rất cảm động.

Cậu cái người này vẫn rất cảm tính.

Có đôi khi thật lòng quan trọng hơn thực lực.

Quả nhiên, Quý Phong Hành hàn huyên không được vài câu đã vươn tay ra, Điền Văn Văn lập tức móc một xấp tài liệu từ trong túi, Quý Phong Hành đẩy tới: “Có lẽ là điều kiện lần trước chúng tôi đưa ra khiến cậu vẫn không hài lòng lắm. Tôi đã để cấp dưới làm thêm một phần nữa, cậu xem lại coi, tôi có thể hướng dẫn ngọn nguồn cho cậu. Đây thật sự là điều kiện cao nhất chúng tôi có thể đưa ra.”

“Đây là tiền lệ đầu tiên của công ty chúng tôi.” Điền Văn Văn ở bên cạnh nói.

“Cảm tạ giám đốc Quý.” Thẩm Kim Đài nhận vào tay, nói: “Tôi nhất định sẽ suy nghĩ thật kỹ.”

“Tôi nghe nói truyền thông Ánh Dương cũng có chút động tĩnh, muốn ký cậu?” Quý Phong Hành cười cười, nói: “Ký hợp đồng là việc lớn, cậu lo lắng nhiều đúng là nên. Chẳng qua tôi vẫn muốn nói với cậu một câu, cậu tới công ty chúng tôi thì sẽ là hạng nhất của giải trí Quý Phong chúng tôi. Truyền thông Ánh Dương có một Bạch Thanh Tuyền, hắn là con ruột của truyền thông Ánh Dương, vừa ra mắt đã ký, vị trí của hắn chắc chắn sẽ không dao động vì bất kỳ người nào. Bây giờ đông cung đang nổi. Độ hot của hắn ắt phải cao hơn một nấc thang. Thiết lập của hai người mặc dù không giống nhau, nhưng hai người lại bằng tuổi nhau. Nếu cậu đi công ty bọn họ ắt sẽ có cạnh tranh. Thay vì vào truyền thông Ánh Dương, xếp hạng sau Bạch Thanh Tuyền, không bằng tới công ty chúng ta làm anh cả.”

Bên này Quý Phong Hành mới vừa đi, truyền thông Ánh Dương Trương Viên cũng mang theo tờ kế hoạch tới.

Trước khi Trương Viên xuất phát đã đưa điều kiện hợp đồng cho Cao Kiều nhìn một lần.

Cao Kiều cảm thấy tạm được.

Điều kiện hợp đồng coi như tương đối hợp quy củ.

“Thẩm Kim Đài sẽ ký.” Cao Kiều nói.

“Tôi chỉ muốn xác nhận lần cuối một chút, giám đốc Diêm thực sự nói giải quyết việc chung sao?”

“Giám đốc Diêm có công tư rõ ràng hay không, cậu còn không rõ sao? Kỳ thực trước đây Thẩm Kim Đài ra mắt, giám đốc Diêm đã muốn ký cậu ta, chẳng qua cậu không chịu ký công ty, nói muốn tự mình làm việc.”

Trương Viên nói: “Công ty chúng ta phát triển thế tốt như vậy, Thẩm Kim Đài  lại có loại quan hệ này với giám đốc Diêm. Tôi cảm thấy cậu ta tám phần mười là sẽ đồng ý, điều kiện chúng ta đưa ra cũng xem như không tệ.”

Hắn lại rất vui vẻ: “Kỳ thực nếu thật sự có thể đưa Thẩm Kim Đài về công ty chúng ta, song kiệt kết hợp, lần này công ty chúng ta khẳng định sẽ phát triển không ngừng.”

Bạch Thanh Tuyền cùng Thẩm Kim Đài cùng diễn một bộ phim đã đủ nổi rồi.

Nếu ký cùng một cái công ty, làm anh em, vậy càng nổi hơn.

Hơn nữa hai người này hoàn toàn là hai loại hình khác biệt, ai cũng có thể làm nổi lên sóng to gió lớn trong vòng giải trí.

Trương Viên càng nghĩ càng hưng phấn, mua bó hoa ở cổng bệnh viện, ôm hoa tới gõ cửa phòng bệnh Thẩm Kim Đài.

Lý Mỹ Lan ra mở cửa, thấy là hắn còn sửng sốt một chút.

Trương Viên cười híp mắt nói: “Chào cô, tôi là Trương Viên của truyền thông Ánh Dương.”

Trương Viên cũng coi như tiếng tăm lừng lẫy trong giới, Lý Mỹ Lan đương nhiên biết hắn.

Ngày hôm nay là thế nào vậy. Thẩm Kim Đài té ngã một cái, bao chuyện tốt cũng đi theo, chân trước Quý Phong Hành mới đi, chân sau truyền thông Ánh Dương đã tới.

Cô cười nói: “Mời ngài vào.”

Sau khi Trương Viên xuất phát, Cao Kiều gửi tin nhắn cho Diêm Thu Trì, nói: “Trương Viên đi rồi.”

Diêm Thu Trì nhắn lại một chữ “Ừ”, ngoài ra không còn gì khác.

Cao Kiều có chút khẩn trương.

Vừa muốn ký Thẩm Kim Đài, vừa sợ ký Thẩm Kim Đài.

Hắn còn nhớ rõ năm ngoái có một lần Thẩm Kim Đài đuổi theo giám đốc Diêm của bọn họ, trực tiếp chắn trước đầu xe, rất điên.

Diêm Thu Trì có giáo dưỡng, ở bên ngoài rất giữ thể diện cho người ta, chưa bao giờ khiến Thẩm Kim Đài khó chịu ngay mặt, những lúc ấy cần người trợ lý này của hắn ra tay.

Chuyện giám đốc không thể làm, hắn làm, kéo cánh tay Thẩm Kim Đài.

Kết quả Thẩm Kim Đài trực tiếp cho hắn một cái tát.

Rất điên cuồng ngang ngược. Bảo hắn cút.

Cao Kiều thực sự ghét cậu ta, nhưng lại không thể đối xử với cậu ta như vậy.

Hai người từ nhỏ đã là không bình đẳng. Thẩm Kim Đài có thể làm chuyện xấu với hắn, hắn lại không thể làm chuyện xấu lại với Thẩm Kim Đài.

Cũng may giám đốc Diêm của bọn họ chống lưng thay hắn, lần đầu tiên khiến Thẩm Kim Đài xấu mặt trước mặt mọi người.

Chuyện lần đó ồn ào rất lớn, bị đội săn ảnh chụp lại, lên đầu đề.

Diêm Thu Trì ở bên ngoài làm người rất lịch sự, đối với ai cũng rất khách khí, không nói nhiều, nhưng yêu hận rõ ràng. Thẩm Kim Đài là người cố chấp tùy hứng như thế, phương thức xử lý tốt nhất đối với người này chính là không thèm nhìn.

Hắn biết lần kia Diêm Thu Trì đứng về phía hắn.

Hắn làm việc thay Diêm Thu Trì, bị bắt nạt. Diêm Thu Trì bảo vệ hắn, đây là mối quan hệ tốt nhất giữa công nhân và ông chủ.

Hắn là con nhà nghèo. Nhờ quỹ giúp đỡ hộ nghèo của nhà họ Diêm mà thi đậu đại học, được tốt nghiệp trường đại học danh tiếng. Lúc đầu vốn có thể đi nơi tốt hơn làm việc, thế nhưng khi nghe nói nhà họ Diêm thành lập truyền thông Ánh Dương về sau, hắn vẫn “làm việc nghĩa không được chùn bước” tới báo ân.

Hắn theo Diêm Thu Trì làm việc, có thể nói là cùng Diêm Thu Trì và truyền thông Ánh Dương đi tới ngày hôm nay.

Bình thường Diêm Thu Trì không nói chuyện phiếm nhiều với hắn, nhưng đối xử với hắn tốt, rất coi trọng hắn. Cái danh trợ lý giám đốc không lớn nhưng có thực quyền.

Hắn cảm thấy Diêm Thu Trì rất không dễ dàng. Người ngoài nhìn vào, giám đốc tuổi còn trẻ lại có gia đình giàu có. Hắn có một người cha như Diêm Thiết Phong, dường như làm cái gì cũng rất dễ dàng. Nhưng chỉ có hắn biết Diêm Thu Trì áp lực biết bao.

Hơn hai mươi tuổi đã phụ trách kế sinh nhai của hàng trăm gia đình. Diêm Thu Trì hết sức vội vàng, hầu như nhập toàn bộ thời gian vào công việc, một năm nghỉ ngơi không được mấy ngày.

Rất ưu tú, cũng rất nỗ lực.

Giám đốc Diêm của bọn họ đã hai mươi lăm rồi mà còn chưa yêu đương. Không phải chưa từng nói yêu đương ngoài mặt, nhưng người yêu thật sự trong lòng chưa từng có ai, hắn đi theo mỗi ngày là rõ ràng nhất.

Nếu như nói thế giới này là một vòng fan hâm mộ, hắn chính là fan hâm mộ duy nhất của Diêm Thu Trì.

Giám đốc Diêm của bọn họ thực sự rất rất rất rất ưu tú!

Dáng vẻ đẹp trai, vị thế xã hội cao, gia thế tốt, trình độ giáo dục đỉnh, có tu dưỡng. Có thể nói hắn là một người trong sạch. Một người như vậy chỉ vì bị Thẩm Kim Đài thích mà bị lôi vào trong đám tin tức bên lề, chịu những tin đồn xấu xí.

Bạn có thể hiểu cảm giác khi bị một ngôi sao nhỏ chỗ nào cũng không bằng buộc chặt để xào nấu tin tức cọ nhiệt các thứ sao!

Không thể độc chiếm anh của tôi đâu!

Ôm tâm tình “không ai hợp với anh nhà tôi” của người hâm mộ, Cao Kiều đối với tất cả những người cứng rắn muốn nhảy lên người Diêm Thu Trì đều không có hảo cảm.

Về sau Thẩm Kim Đài tới truyền thông Ánh Dương của bọn họ, hắn nhất định phải nhìn kỹ.

Thấy thời gian không chênh lệch lắm, hắn liền gọi điện thoại cho Trương Viên.

“Thảo luận xong xuôi chưa?”

Trương Viên nhắn lại: “Không được.”

Cao Kiều sửng sốt một chút: “Cậu ta đòi hỏi gì?”

“Cậu ta ký giải trí Quý Phong.”

Cao Kiều sửng sốt một chút, trái tim nhảy lên nhảy xuống.

Giải trí Quý Phong chính là đối thủ một mất một còn của truyền thông Ánh Dương bọn họ.

Đầu óc có hơi loạn trong chốc lát, Thẩm Kim Đài ở trong quá khứ hiện lên từng người một trong đầu hắn. Sau đó là tới Thẩm Kim Đài của ngày hôm nay. Hai người không trùng nhau cho nên có ảnh ảo, hắn không thấy rõ caauj.

“Làm sao bây giờ?” Trương Viên nói: “Có phải nói với giám đốc Diêm một tiếng không? Đi trễ quá, Quý Phong Hành đi sớm hơn chúng ta, để hắn nhanh chân đến trước rồi.”

“Tôi tới nói với giám đốc Diêm.” Cao Kiều nói.

Sau khi cúp điện thoại, hắn lại trầm mặc một hồi, sau đó gọi điện thoại cho Diêm Thu Trì.

“Thẩm Kim Đài ký giải trí Quý Phong.” Hắn nói.

Bên đầu điện thoại kia trầm mặc một hồi, giọng nói Diêm Thu Trì vẫn như cũ, nói: “Đã biết.”

“Việc này phải trách tôi, ” Cao Kiều nói: “Lúc đầu tôi cho rằng việc này mười phần chắc chín, tôi cũng như Trương...”

Giọng nói Cao Kiều có hơi gấp gáp, nói: “Giám đốc Diêm, tôi... Tôi dường như lại mang tình cảm riêng tư vào trong công tác rồi.”

Muốn làm công tư rõ ràng thực sự rất khó.

Hắn thực sự bội phục Thẩm Kim Đài rồi.

Lúc yêu thì điên cuồng yêu, lúc muốn buông tha cũng rất dứt khoát, một chút cũng không dài dòng.

Thực sự phải nhìn với cặp mắt khác xưa, tầm mắt của chính mình quá nhỏ.

Thẩm Kim Đài nằm trên giường bệnh, xem kỹ từng chi tiết trong bản hợp đồng.

Lý Mỹ Lan hỏi: “Em quyết định được rồi?”

Thẩm Kim Đài gật đầu.

Từ góc độ một diễn viên mà nói, thực ra cậu muốn ký truyền thông Ánh Dương.

Thế nhưng nếu như vào truyền thông Ánh Dương sẽ thành đối thủ cạnh tranh của Bạch Thanh Tuyền. Đối thủ cạnh tranh khác công ty và đối thủ cạnh tranh cùng công ty có sự khác nhau rất vi diệu. Trực giác nói cho cậu biết, nếu như cậu vào truyền thông Ánh Dương, Bạch Thanh Tuyền nhất định sẽ không cao hứng.

Hơn nữa còn có một Diêm Thu Trì.

Cậu đi truyền thông Ánh Dương, Diêm Thu Trì không vui, người bên cạnh hắn không vui, thậm chí cư dân mạng cũng không vui, nhất là Kim fan của cậu, khẳng định họ đều sẽ cảm giác cho cậu đã bùng cháy tình xưa hoặc là tà tâm không chết.

Hình tượng không thay đổi, đừng nói nổi tiếng, Kim fan của cậu sẽ phải thoát sạch đó.

Nghĩ như thế, chọn giải trí Quý Phong chính là lựa chọn tốt nhất.

Bỏ qua điều kiện giải trí Quý Phong đưa cho, chỉ cần mối quan hệ đối thủ một mất một còn giữa giải trí Quý Phong và truyền thông Ánh Dương.

Cậu muốn làm số một giải trí Quý Phong, đánh nhau với số một truyền thông Ánh Dương Bạch Thanh Tuyền, xem ai có thể đứng ở ngọn núi cao nhất.

Sau khi chuyển hết dịch, nhiệt độ cơ thể hạ xuống. Lý Mỹ Lan và Tiểu Đường tiễn cậu về khách sạn nghỉ ngơi. Lúc xuống xe ở bãi đầu xe dưới đất, Thẩm Kim Đài vừa định lên thang máy đã nghe thấy có người gọi: “Thẩm Kim Đài.”

Âm thanh rất quen thuộc.

Thẩm Kim Đài khoác quần áo nghiêng đầu sang chỗ khác, chỉ thấy Diêm Thu Trì bước xuống từ trên một chiếc xe.

Lý Mỹ Lan và Tiểu Đường nhìn Diêm Thu Trì, cũng sửng sốt một chút.

Lý Mỹ Lan thực sự kinh ngạc đến ngây người.

Không đến mức đó chứ, Diêm Thu Trì tự mình đến nói chuyện?!

Những tin đồn trước kia cô nghe về Thẩm Kim Đài và Diêm Thu Trì đều là giả sao!

“Giám đốc Diêm.” Cô chào hỏi.

Diêm Thu Trì gật đầu, trực tiếp đi về phía Thẩm Kim Đài.

Thẩm Kim Đài mặc áo khoác vào, nhìn về phía Diêm Thu Trì.

“Nếu như cậu cự tuyệt truyền thông Ánh Dương, là vì liên quan đến tôi, ” Diêm Thu Trì nói thẳng: “Tôi có thể nói cho cậu biết, tôi công tư rõ ràng, trước đây tôi muốn ký cậu, bây giờ cũng vẫn không thay đổi. Tôi càng không có thành kiến gì với cậu của ngày hôm nay, trái lại, tôi rất thưởng thức năng lực nghiệp vụ của cậu.”

Thẩm Kim Đài sửng sốt một chút, sau đó cười cười, nói: “Quả thực là có liên quan đến anh, chẳng qua là tôi nghĩ cho cá nhân tôi, không phải sợ anh không thể công bằng với tôi.”

Thẩm Kim Đài bị bệnh, sắc mặt có chút tiều tụy. Lúc cười lên ôn nhu đến khó tin, con mắt rất chân thành, trong vắt.

“Tôi không còn tình cảm với anh như trong quá khứ, tôi tin tưởng anh cũng không có tình cảm với tôi, đúng không?”

Thẩm Kim Đài nói xong bèn vươn tay ra.

Diêm Thu Trì cầm tay cậu.

Tay hẩm Kim Đài thì lạnh, tay Diêm Thu Trì lại nóng.

Buông tay ra, Diêm Thu Trì để tay vào trong túi quần, hỏi: “Nghĩ thông suốt rồi?”

“Ừ, ” Thẩm Kim Đài cười nói: “Công ty của các anh đã có một Bạch Thanh Tuyền rồi, mà tôi, mặc kệ ở công ty nào, lĩnh vực nào, cũng muốn làm hạng nhất.”

Diêm Thu Trì nghe vậy bèn nở nụ cười.

Đây là lần đầu tiên cậu thấy Diêm Thu Trì cười.

Rất đẹp mắt, không phải kiểu cười của người thường. Hắn đột nhiên cười rộ lên rất có cảm giác.

Diêm Thu Trì nói: “Tôi thật sự tin anh.”

Cảm giác ở trên người cậu cái gì cũng có thể.

Sau khi Diêm Thu Trì đi về, Lý Mỹ Lan rốt cục hít một hơi dài, vào thang máy mới nói: “Mẹ ơi mẹ ơi, không hiểu sao chị lại cảm thấy rất thoải mái.”

Tiểu Đường nói: “Em cũng có hơi cảm động.”

Thẩm Kim Đài cười hỏi: “Bởi vì trước đây em quá phục tùng sao?”

“Như vậy thật tốt.” Tiểu Đường nói: “Anh ưu tú như vậy, nhiều người thích ngươi như vậy, sao phải lãng phí chính mình.”

Chỉ có người yêu chính mình thì mới được người khác yêu.

Có lẽ là do bị bệnh rồi còn có cuộc đối thoại này với Diêm Thu Trì,Thẩm Kim Đài rất xúc động, sau khi trở lại khách sạn, cậu mở tủ quần áo lấy áo khoác của Diêm Thu Trì ra.

Con người luôn thay đổi, bây giờ đã không hiểu được ý nghĩ ban đầu của chính mình.

Cậu ném quần chữ đinh của mình vào thùng rác, cầm lấy cái áo khoác của Diêm Thu Trì, suy nghĩ một chút rồi gọi cho Tiểu Đường.

Ngày hôm sau, đương lúc hừng đông, Diêm Thu Trì nhận được một cái áo khoác.

Áo khoác của hắn.

Áo khoác trước đây biến mất từ trên giường của hắn, lờ mờ nhớ là Thẩm Kim Đài mặc, hắn đã sắp quên rồi.

Áo khoác rửa sạch, ủi rất phẳng, mặt trên còn có một tờ giấy.

“Trước đây, thực sự là xin lỗi, tuổi quá trẻ, không biết yêu. Cho dù như thế nào, Thẩm Kim Đài trước đây đã chết. Về sau sẽ không làm phiền anh, mong rằng trong tương lai chúng ta đều có người yêu mình. Thẩm Kim Đài.”

Diêm Thu Trì gấp kỹ tờ giấy kia, nhìn áo khoác mình một cái.

Suy nghĩ một chút, hắn cất tờ giấy nhỏ kia trong túi áo ngoài áo khoác, sau đó treo lên tủ quần áo.

Rút cây thuốc rất ít khi hút. Nhìn mặt trời mọc ngày mùa thu trong khói mù mờ nhạt, ánh mặt trời màu vàng chiếu sáng ao nước mùa thu và đình nghỉ chân.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!