Trên bức tường ngay cửa phòng ngủ chính, lá bùa trấn trạch màu vàng mà Oanh Oanh đưa đã được dán lên.
Nhu Vũ nằm ngủ say, vẻ mặt yên tĩnh. Cảnh tượng này khiến Đàm Đông không khỏi sửng sốt. Kể từ khi cả nhà chuyển đến đây, chỉ cần chợp mắt là con gái hắn lại quấy khóc không ngừng. Vợ chồng hắn cũng chẳng khá hơn, liên tục gặp ác mộng, ngủ không tròn giấc. Nhưng hôm nay, con bé ngủ ngon lành, thậm chí chưa từng thấy dễ chịu như vậy.
Ngải Giai nhẹ giọng nói: "Anh về rồi à? Oanh Oanh bảo lá bùa này phải dán trong nhà một tháng để trừ sạch tà khí, sau đó sẽ không sao nữa. Cô ấy còn nói bố cục nhà mình khá tốt."
Đàm Đông đứng tựa vào cửa, trầm ngâm một lát rồi nói: "Vợ, em không thấy cô gái nhỏ đối diện giống kẻ lừa đảo à? Trẻ quá, anh thật sự không mấy tin tưởng."
Ngải Giai bật cười: "Anh à, sự thật đã bày ra trước mắt rồi. Oanh Oanh chỉ cần chạm vào trán Nhu Vũ là con bé hạ sốt. Hơn nữa, làm sao cô ấy biết được trong tường có thứ gì? Từ khi cảnh sát mang con dao đi, em dán bùa lên, Nhu Vũ ngủ ngon hẳn, không quấy khóc. Sự thật thắng hùng biện, em tin cô ấy."
Đàm Đông nhìn con gái đang say giấc, trong lòng cũng cảm thấy lời vợ nói không hẳn vô lý.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!