Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Tia hồn phách của cô ở lại động phủ tu luyện. Đến khi cuối cùng có thể xuất thế, đã là ba năm sau.

Khi mở mắt, cô thấy sư huynh đang ngồi bên cạnh mình. Đôi mắt anh sâu thẳm, bàn tay hơi run rẩy. Oanh Oanh dịu dàng gọi:

"Sư huynh, em về rồi."

Thẩm Dư Huề sững sờ nhìn thiếu nữ trước mặt. Ba năm nay, anh tìm kiếm khắp nhân gian, địa phủ, thậm chí bước chân vào vô số vị diện khác. Nhưng cuối cùng, anh nhớ ra…

Năm đó, khi Oanh Oanh chắn thay anh đạo thiên lôi đầu tiên, rõ ràng linh khí xung quanh trở nên nồng đậm khác thường. Lại nghĩ đến trước đây, cô luôn có thể lấy ra nhiều loại linh thảo quý hiếm—tựa như có một động phủ riêng.

Nghê Lạc năm xưa… cũng có một động phủ.

Có lẽ, động phủ này đã theo Oanh Oanh chuyển kiếp. Còn tia hồn phách mà anh tìm mãi không thấy, cũng đã ẩn trong đó suốt ba năm.

Vậy là từ đó, anh vẫn luôn canh giữ bên cạnh, chờ đợi cô trở về.

Ba năm chờ đợi, cuối cùng cũng có kết quả.

"Oanh Oanh." Giọng anh khàn khàn, đưa tay ôm chặt cô vào lòng, siết chặt đến mức như muốn hòa cô vào thân thể mình. Anh thì thầm, "Cuối cùng em cũng về rồi."

Nói rồi, anh cúi đầu hôn lên môi cô, nụ hôn từ dịu dàng dần trở nên cuồng nhiệt.

Oanh Oanh nằm bất động suốt ba năm, cơ thể còn yếu, suýt nữa bị anh hôn đến mức ngất đi.

Hai người ở trên lầu rất lâu, đến khi Oanh Oanh dần thích ứng, Thẩm Dư Huề mới bế cô xuống lầu.

Hôm nay là mùa hè, Thi Việt đang trong kỳ nghỉ. Ba năm nay, cậu đã trở thành ca sĩ nổi tiếng khắp cả nước, thậm chí còn tổ chức cả buổi hòa nhạc. Trong đó, có một ca khúc mang tên "Chị gái" mà cậu dành riêng cho cô.

Hôm đó, toàn bộ khán giả đều khóc.

Từ khi Oanh Oanh hôn mê, tin tức về cô dần dần lộ ra. Ai cũng biết cô đã gặp chuyện chẳng lành. Ba năm, không ít người vẫn cầu nguyện cho cô tỉnh lại.

Lúc này, Thi Việt đang gọi điện với quản lý, thấy sư huynh bế cô xuống lầu, chiếc điện thoại trên tay cậu rơi xuống đất. Giọng của trợ lý Vương Mỹ Chi vang lên:

"Việt Việt? Cậu còn nghe không?"

Cậu há miệng, hốc mắt đỏ hoe. Một hồi lâu, cậu nghẹn ngào nói:

"Chị…"

Oanh Oanh ra hiệu cho sư huynh đặt cô xuống. Khi đứng vững, cô mỉm cười, tiến đến ôm lấy Thi Việt:

"Việt Việt, chị về rồi."

Thi Việt không nói gì, chỉ ôm chặt lấy cô, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

Mẹ Thi và mẹ Lưu đang bận rộn trong bếp, nghe tiếng động liền chạy ra. Thấy cô, hai người lập tức òa khóc, khiến Oanh Oanh cũng xúc động đến đỏ mắt.

Tin cô tỉnh lại nhanh chóng lan truyền. Bạn bè, người thân, thậm chí Bàng Thụ Minh và các đồng nghiệp ở sở đặc vụ cũng gọi điện đến hỏi thăm.

Nghe xong mọi chuyện, Oanh Oanh thở dài tiếc nuối:

"Năm đó em còn chưa kịp điền nguyện vọng…"

Bàng Thụ Minh cười: "Muốn học trường nào? Giờ sắp xếp được hết."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!