Bây giờ, chỉ cần đứa trẻ ngoan ngoãn ở trong trận pháp, nó sẽ nhanh chóng hấp thụ được lượng lớn âm khí. Một khi âm khí đủ mạnh, Chu Kính Nghiệp sẽ không thể kiểm soát nó nữa. Nếu hắn còn cố tình khống chế, thuật pháp sẽ phản phệ lại hắn.
Sắp xếp xong, Oanh Oanh vỗ nhẹ đầu đứa trẻ: "Ngoan ngoãn ở đây đi, tôi xuống nhà ăn cơm. Ăn xong sẽ lên chơi với nhóc."
Đứa trẻ ngước mắt nhìn cô, gật đầu: "Em chờ chị về."
Oanh Oanh xoay người xuống lầu.
Dưới nhà, Trần Nghĩa Xương và Dư Hồng Vân đang ngồi trên bàn ăn, Trần Linh Bảo và Trần Hoàn cũng có mặt. Khi thấy cô bước xuống, ánh mắt của cả ba người đều có chút không tự nhiên. Chỉ riêng Trần Hoàn là không giấu được vẻ dò xét, ánh mắt đảo qua đảo lại trên gương mặt cô.
Trần Nghĩa Xương là người lên tiếng trước, giọng ôn tồn: "Oanh Oanh, mau lại đây ăn cơm đi con."
Oanh Oanh kéo ghế ngồi xuống.
Trần Nghĩa Xương nhìn cô, nhẹ giọng hỏi: "Mấy ngày nay ở nhà, con làm gì? Có dự định gì không? Con vẫn chưa đủ mười sáu tuổi, cha nghĩ nên thuê một gia sư về dạy kèm cho con, đến tháng chín sẽ tìm cho con một trường cấp ba để theo học. Con thấy sao?"
"Không cần." Oanh Oanh lắc đầu. "Tôi có kế hoạch riêng."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!