Dứt lời, ông ta vội vã rời đi để xử lý mọi việc. Trước khi đi, ông còn liếc nhìn về phía Oanh Oanh, trong lòng bỗng tò mò không biết đứa trẻ sơ sinh kia rốt cuộc trông như thế nào.
Oanh Oanh cũng chào Đào Hải Diệp, chuẩn bị ra về. Nhân cơ hội này, Đào Hải Diệp mặt dày xin số điện thoại và WeChat của cô, nói là để tiện liên lạc sau này. Oanh Oanh cũng không từ chối.
Đi đến đầu ngõ, cô cúi xuống nhìn đứa trẻ sơ sinh bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Nhóc theo tôi về nhà. Tôi sẽ giúp nhóc phá giải thuật pháp kia, sau đó siêu độ cho nhóc."
Đứa trẻ ngước lên nhìn cô, ánh mắt lộ vẻ cảm kích, ngoan ngoãn gật đầu, lẽo đẽo theo sau Oanh Oanh về biệt thự nhà họ Trần.
Đến nơi thì trời đã xế chiều. Bên ngoài, mưa phùn lất phất rơi, bầu không khí ẩm ướt, lành lạnh.
Dư Hồng Vân có lẽ đã ra ngoài, Trần Linh Bảo đang nghỉ ngơi trong phòng, chỉ có mẹ Lưu vẫn đang tất bật trong bếp chuẩn bị bữa tối.
Trên đường đi, Oanh Oanh đã hỏi han cẩn thận và biết được tên, ngày tháng năm sinh của đứa trẻ. Cô cũng biết nó đã rơi vào tay Chu Kính Nghiệp bằng cách nào.
Đứa trẻ sinh ra ở một vùng núi xa xôi, nơi đó không thịnh hành hỏa táng. Khi người dân trong thôn qua đời, họ đều được chôn trên núi. Nó chết vì bệnh tật, hồn phách không thể siêu thoát. Ba năm trước, Chu Kính Nghiệp tình cờ đến thôn chơi và phát hiện ra nó. Biết rằng nó chết yểu, không có ai siêu độ, hắn bèn dụ dỗ rằng có thể giúp nó được siêu thoát.
Tin lời hắn, nó đã tiết lộ ngày tháng năm sinh của mình. Nhưng Chu Kính Nghiệp không hề có ý định giúp nó, mà lén lút đào trộm thi thể, mang về thành phố Ninh Bắc, dùng thuật pháp tà ác để khống chế nó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!