Thiệu Lộ bật cười:
"Cậu nói Việt Việt à? Cậu ấy vào công ty giải trí Kim Huy rồi. Bây giờ đang ở Bắc Kinh, theo thầy học thanh nhạc. Sau này có lẽ sẽ theo con đường ca sĩ chính thống."
Tiết Từ cũng ghé lại, hứng thú nói:
"Ồ, vận may của thằng bé cũng không tệ nhỉ! Nhưng mà Lộ Tử, cậu chính là người có ơn tri ngộ với cậu ấy đấy. Sau này cậu ấy thành ca sĩ lớn, ngôi sao lớn, chắc không quên cậu chứ?"
"Cút đi, đừng có nói bậy." Thiệu Lộ cười mắng, "Ơn tri ngộ gì chứ? Cậu ấy có một người chị gái lợi hại như vậy, dù không đến đây hát thì sau này chắc chắn cũng nổi tiếng thôi. Hơn nữa, nếu không có cậu ấy, mạng của tôi có khi còn chẳng giữ được."
Hắn nói đến đây thì dừng lại, trong mắt thoáng qua một tia cảm khái.
Nếu không phải Thi Việt nhắc Oanh Oanh rằng tình trạng của hắn không ổn, thì Oanh Oanh đã không chạy đến quán bar xem xét tình hình. Nhờ vậy mới cứu được hắn một mạng.
Nghe hắn nói vậy, có người tò mò hỏi:
"Chị gái cậu ấy là ai? Mạng của cậu thì liên quan gì đến ca sĩ nhỏ đó?"
Thiệu Lộ chỉ cười cười, không nói nhiều, lảng sang chuyện khác:
"Được rồi, được rồi, đừng hỏi nữa. Chơi bài đi!"
Mọi người thấy hắn không muốn nói thì cũng không ép, bắt đầu tập trung vào ván bài.
—
Một giờ sau, cửa quán bar bỗng mở ra.
Hai cô gái xinh đẹp bước vào, khiến mọi người trong quán đồng loạt ngẩng đầu nhìn.
Hôm nay là ba mươi Tết, quán bar vốn không có mấy khách, chỉ có Thiệu Lộ và nhóm bạn của hắn ngồi đó. Vì vậy, sự xuất hiện của hai cô gái này lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong quán.
Thấy hai cô gái bước vào, mấy người đàn ông xung quanh không nhịn được huýt sáo trêu ghẹo.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!