Cô suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu hỏi:
"Ông chủ, mấy tấm bùa này bán thế nào?"
Ông chủ liếc cô một cái, đáp:
"Có bùa hộ mệnh, bùa trấn trạch, bùa trừ tà. Bùa hộ mệnh rẻ nhất, hai trăm một tờ. Bùa trấn trạch và bùa trừ tà thì năm trăm một tờ."
Thực tế, bùa chú có vô số loại, nhưng những loại mà ông chủ vừa kể chỉ thuộc dạng cơ bản. Với tu vi hiện tại của Oanh Oanh, cô hoàn toàn có thể vẽ ra những lá bùa như thế. Sau này, nếu tu vi cao hơn, cô thậm chí có thể vẽ được những lá bùa mạnh mẽ hơn, có thể hô phong hoán vũ, phi thiên độn thổ. Nhưng bây giờ, ngay cả sáu mươi đồng cô cũng không có.
Cô suy nghĩ một lát rồi lên tiếng:
"Ông chủ, bùa của ông toàn là đồ giả, chẳng có tác dụng gì cả. Hay là tôi vẽ cho ông một lá bùa thật để trừ nợ?"
Ông chủ vốn đã có đôi mắt nhỏ, nay lại càng trợn tròn vì kinh ngạc:
"Đúng là lòng người khó lường, một con bé như cô mà cũng muốn đi lừa đảo à? Lừa cái gì không lừa, lại đi lừa mấy thứ như chu sa với bút lông?"
"Tôi cần để vẽ trận pháp." Oanh Oanh thành thật trả lời.
Ông chủ hít sâu một hơi, suýt nữa làm rơi cả đôi đũa trong tay. Ông lẩm bẩm:
"Con nhóc này… còn nhỏ mà đã có tố chất làm thần côn, bắt đầu giở trò lừa bịp rồi. Trận pháp gì chứ? Ta vẽ bùa cũng chỉ để dọa người thôi, còn cô lại đòi vẽ thật sao..."
Oanh Oanh vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ nói:
"Ông chủ, tôi không phải là kẻ lừa đảo."
Nói rồi, cô bất chợt liếc vào bên trong cửa hàng hương nến, ánh mắt lóe lên một tia tinh nghịch:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!