Cậu ta đã quen với việc bất cứ lúc nào Oanh Oanh cũng có thể ra ngoài giúp người ta giải quyết đủ loại chuyện kỳ lạ.
Oanh Oanh gật đầu, sau đó lấy từ trong túi ra một chiếc gương trang điểm nhỏ.
Thi Việt tò mò nhìn qua:
"Đây là gì thế?"
"Yêu tinh trong gương." Cô hạ giọng dặn dò: "Đừng để mẹ nghe thấy."
Thi Li Uyển vốn nhát gan, lại thêm yêu tinh trong gương mang khí âm nặng nề, nếu mẹ cô nhìn thấy, e rằng sẽ không tốt cho sức khỏe.
Thi Việt cúi đầu nhìn vào gương.
Chỉ trong nháy mắt, cậu ta lập tức nhìn thấy một khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy phản chiếu trong đó. Đôi mắt không có tròng đen, toàn thân quấn trong làn khói đen mờ ảo, mang đến một cảm giác quỷ dị khó tả.
Cậu ta lập tức quay đầu đi, nuốt nước bọt, trong lòng không khỏi thầm khâm phục chị gái mình.
Chị ấy có thể bình tĩnh đối diện với thứ này mà sắc mặt vẫn không đổi sao?
Còn cậu ta, chỉ mới liếc nhìn một cái đã cảm thấy lạnh sống lưng.
Oanh Oanh nhìn thấy phản ứng của em trai, mỉm cười nhẹ, rồi nói:
"Việt Việt, em đi ngủ sớm đi."
Thi Việt không nói gì, chỉ lặng lẽ gật đầu, sau đó nhanh chóng đi vào phòng tắm rửa mặt.
Oanh Oanh cầm chiếc gương nhỏ, ngồi xuống ghế sofa, nhẹ giọng nói với yêu tinh trong gương:
"Trước tiên hãy chịu khó ở trong chiếc gương nhỏ này vài ngày. Mi không thể ở lại nhà ta lâu, bởi vì mi mang khí âm nặng, sức khỏe của mẹ ta không tốt, không thể tiếp xúc với vật âm quá lâu. Vì vậy, mi hãy nhập vào chiếc gương nhỏ này, mỗi ngày đi học cùng ta. Mi có đồng ý không?"
Làn khói đen trong gương khẽ dao động, như thể yêu tinh đang suy nghĩ.
Oanh Oanh tiếp tục nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!