Ai cũng nói y như nhau.
Trần Nghĩa Xương lo lắng đến mức tóc bạc đi một nửa, cả người trông tiều tụy, mệt mỏi hơn trước rất nhiều.
Ở nhà, Dư Hồng Vân cũng không có mặt. Bà ta đang bận rộn xử lý chuyện rắc rối tại khách sạn của mình, phải vất vả tìm người để nhờ cậy quan hệ.
Trần Linh Bảo thì có Trần Hoàn và bảo mẫu chăm sóc, ông ta không cần lo lắng. Vài ngày nữa, đứa nhỏ này cũng phải đến trường học.
Trần Nghĩa Xương ngồi trên ghế, đột nhiên nhớ đến vụ tai nạn xe hơi của Viên Thành Quân cách đây vài tháng.
Ông ta và Viên Thành Quân vốn không phải bạn bè thân thiết, nhưng vẫn có cách liên lạc với nhau.
Khi ấy, trong giới có lời đồn rằng Viên Thành Quân tình cờ mua được một lá bùa hộ mệnh, chính nhờ nó mà thoát chết trong gang tấc.
Một lá bùa có thể cứu mạng giữa cửa tử, người vẽ ra nó chắc chắn là một cao nhân thực thụ. Biết đâu người này có thể giúp ông ta giải quyết chuyện tháp Long Tuyền!
Nghĩ vậy, Trần Nghĩa Xương như bắt được cọng rơm cứu mạng, lập tức gọi điện thoại cho Viên Thành Quân.
Điện thoại đổ chuông khá lâu, cuối cùng cũng có người bắt máy. Giọng Viên Thành Quân có vẻ mệt mỏi:
"Alo."
Trần Nghĩa Xương vội vàng lên tiếng, giọng nói mang theo chút run rẩy:
"Alo, có phải lão Viên không? Tôi là lão Trần đây!"
"Lão Trần?" Viên Thành Quân có chút ngạc nhiên. "Có chuyện gì vậy?"
"Lão Viên, ông giúp tôi đi! Tôi biết ông quen một cao nhân, lần trước ông gặp tai nạn xe hơi mà không chết, chắc chắn là nhờ cao nhân đó giúp đúng không?"
Trần Nghĩa Xương nuốt nước bọt, cố gắng nói thật chậm để Viên Thành Quân hiểu rõ tình hình:
"Ông làm ơn, cho tôi địa chỉ của cao nhân đó đi! Tôi đang gặp một vấn đề lớn, nếu không giải quyết được, tôi thật sự không biết phải làm sao nữa! Chuyện này... tôi sẽ nhớ ơn ông cả đời!"
Giọng Trần Nghĩa Xương khàn đặc, mang theo sự cầu xin nồng đậm, thậm chí còn phảng phất nỗi sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!