Nghĩ vậy, Oanh Oanh rút điện thoại, gọi cho Phó cục trưởng Bàng của Cục Xử lý Sự vụ Đặc biệt:
"Alo, phó cục Bàng, tôi là Oanh Oanh. Tôi muốn nói với ông về chuyện tháp Long Tuyền ở Ninh Bắc. Dưới nơi này thực sự có thứ gì đó, hơn nữa còn là đại hung. Công trình này chắc chắn sẽ phải bỏ dở, tốt nhất nên lập tức dán biển cảnh báo, xây tường rào vây kín lại, tránh những kẻ hiếu kỳ chạy đến đây gây chuyện."
Ở đầu dây bên kia, Bàng Thụ Minh trầm mặc vài giây rồi mới đáp:
"Được, nhưng phải đợi chủ đầu tư quyết định đã."
Ông ta không thể tùy tiện ra lệnh phong tỏa công trình, bởi chuyện này còn liên quan đến quyền lợi của chủ đầu tư. Nếu không có sự đồng ý của họ, ông cũng khó mà nhúng tay vào.
Oanh Oanh im lặng một lúc, sau đó bình tĩnh nói:
"Được rồi, tôi chỉ muốn nhắc nhở phó cục Bàng. Sau này, nếu có thể giải quyết được, tôi sẽ giúp xử lý nơi này."
Gác máy xong, cô quay lại xe taxi. Tài xế thấy cô thực sự không phải đến đây để mạo hiểm thì thở phào nhẹ nhõm, lắc đầu cảm thán:
"Giới trẻ bây giờ thật to gan, chuyện gì cũng dám dính vào."
Trở về khu đô thị, Oanh Oanh không về nhà ngay mà ghé qua một cửa hàng chuyên bán ngọc. Cô chọn mua sáu miếng ngọc bội nhỏ, mỏng và vuông vức.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!