Thi Phong liếc nhìn em gái, không muốn nói nhiều trước mặt gia đình, chỉ lẩm bẩm: "Em xem đi, anh đâu có sao đâu."
Giả Thiến nghe vậy, vẫn không yên tâm, vội hỏi Oanh Oanh: "Rốt cuộc Phong Phong bị sao vậy? Không phải chỉ là bệnh sốt thông thường sao?"
Oanh Oanh lắc đầu: "Không phải bị bệnh. Có lẽ anh ấy đã đi đâu đó, dính phải thứ không sạch sẽ nên mới thành ra như vậy."
Thi Phong giật mình, kinh ngạc nhìn em gái. Sao cô lại biết?
Thi Vĩnh Huy tiến lên sờ trán con trai, nhận thấy nhiệt độ đã hoàn toàn bình thường, ông lẩm bẩm: "Hình như đúng là không sốt nữa rồi."
Đúng lúc này, bác sĩ bước vào phòng bệnh, thấy cả gia đình vẫn chưa đưa bệnh nhân xuống xe cứu thương, liền lên tiếng giục giã:
"Sao còn chưa đưa bệnh nhân xuống? Xe cứu thương đang đợi dưới lầu rồi. Tình trạng sốt cao thế này không ổn, phải nhanh chóng chuyển viện để kiểm tr—"
Bác sĩ còn chưa nói dứt câu, ánh mắt ông ta bất giác dừng lại trên người Thi Phong.
Khoảnh khắc nhận ra cậu đã tỉnh lại, ông kinh ngạc thốt lên: "Ồ?"
Không chần chừ, bác sĩ lập tức lấy nhiệt kế điện tử, đặt lên trán Thi Phong để kiểm tra một lần nữa. Kết quả hiện lên khiến ông không khỏi sửng sốt: "Thật sự đã hết sốt rồi…"
Thi Phong nhíu mày, ngẩng lên hỏi bác sĩ: "Bác sĩ, nếu cháu không sốt nữa thì có thể xuất viện không ạ?"
Bác sĩ kiểm tra lại một lượt, phát hiện cơ thể cậu ta không còn bất kỳ dấu hiệu bất thường nào nữa, liền gật đầu:
"Các người có thể đi làm thủ tục xuất viện. Bệnh nhân không còn vấn đề gì nữa."
Dừng một chút, ông lẩm bẩm: "Đúng là kỳ lạ…"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!