Nỗi bất an bắt đầu lan tràn trong lòng bà. Bà biết Trần Nghĩa Xương đã đổ hết vốn liếng vào dự án tháp Long Tuyền. Ban đầu bà không đồng ý, nhưng ông ta nói đã tìm được cao nhân giúp xử lý vấn đề phong thủy, nếu xây được tháp Long Tuyền, tài sản nhà họ sẽ tăng lên gấp mấy lần. Nghe vậy, bà cũng không phản đối nữa. Hợp đồng đã ký xong, công trình sắp sửa khởi công, vậy mà giờ lại có biến?
Trần Nghĩa Xương nghẹn giọng: "Tề Quảng Đào trước giờ làm ăn toàn dùng người sống để tế móng công trình. Chuyện bị phanh phui, ông ta bị bắt rồi, dưới tay còn có mười ba mạng người, chắc chắn không thể ra được. Bây giờ không có tiền đầu tư của ông ta, cũng không liên lạc được với cao nhân đứng sau ông ta, công trình này coi như đổ bể."
Sắc mặt Dư Hồng Vân tái nhợt. Bà hiểu rõ điều đó đồng nghĩa với việc gì—tiền đầu tư không thu hồi được, khoản nợ ngân hàng không thể trả, tài sản đem thế chấp sẽ bị siết nợ. Nhà họ Trần sẽ phá sản!