Thượng Dương nhìn thiếu nữ trước mặt, không khỏi sững sờ. Hắn vốn đã đoán được Oanh Oanh xinh đẹp, nhưng không ngờ người thật lại còn kinh diễm hơn. Bị ánh mắt cô nhìn thẳng vào, hắn bỗng có chút mất tự nhiên, ho nhẹ một tiếng rồi cười nói:
"Sư muội, chào em. Anh là Thượng Dương."
Thấy cô vẫn giữ nụ cười tủm tỉm nhìn mình, hắn hơi đỏ mặt, bối rối đưa tay lên gãi gãi đầu, rồi nhanh chóng lấy một chiếc túi vải đen từ trong người ra, đưa cho cô:
"Sư muội, đây là mười ba miếng ngọc bài. À, còn nữa, phó cục Bàng nói nếu em có thể phá được trận pháp, em sẽ nhận được hai mươi vạn tiền thưởng."
Nghe đến tiền thưởng, mắt Oanh Oanh sáng lên:
"Được! Vậy em sẽ nhanh chóng làm."
Về đến nhà, cô có thể lập tức bắt tay vào việc điêu khắc bùa ngọc. Một ngày hai miếng, một tuần là có thể hoàn thành, sau đó chỉ cần đi phá trận.
Nhìn phản ứng hào hứng của cô, Thượng Dương không nhịn được cười.
"Vậy anh đi trước nhé. Nếu có nhu cầu gì cứ tìm anh. Mọi người đều là người tu luyện, em cứ coi anh là sư huynh đi, đừng khách sáo. Nói thật thì anh mới là người chiếm tiện nghi ấy chứ."
Tu vi của Oanh Oanh cao hơn hắn nhiều, nếu tính ra thì hắn mới là người được lợi khi làm sư huynh của cô.
Hai người trò chuyện thêm vài câu rồi tạm biệt nhau.
Oanh Oanh về nhà, tập trung hoàn toàn vào việc điêu khắc bùa ngọc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!