Cô bình thản nói:
"Tìm thấy rồi."
Oanh Oanh bảo Đỗ Nguyệt Nguyệt bế đứa trẻ lại gần dải cây xanh, sau đó nhanh chóng bấm quyết, dẫn hồn ma nhỏ bé từ từ trở về cơ thể đứa trẻ.
Khi hồn nhập vào, tiếng khóc dần nhỏ lại, rồi dứt hẳn. Đứa bé thậm chí còn ngủ thiếp đi ngay. Thực ra, nó đã sớm mệt lả, nhưng vì hồn phách chưa về nên ngủ không yên, cứ rên rỉ mãi.
Oanh Oanh nhẹ giọng nói:
"Đi theo tôi về, tôi lấy một lá bùa an thần, cho đứa trẻ đeo bên người là được."
Đỗ Nguyệt Nguyệt gật đầu lia lịa, vội hỏi:
"Thầy… vậy thầy tính tiền thế nào?"
Oanh Oanh suy nghĩ một chút rồi nói:
"Ba nghìn nhé. Xem bói hai nghìn, bùa an thần một nghìn."
Bùa an thần này chỉ là loại bùa đơn giản, không giống như bùa trấn trạch cô đưa cho Ngải Giai, nên giá cả tất nhiên khác nhau. Thực ra, cô cũng không rõ giá thị trường, chỉ tùy ý ước lượng một mức hợp lý.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!