Cô ta chớp mắt, cơn ghen tuông lập tức tan biến, nhưng cơn đau trên cổ vẫn còn. Bất giác, cô ta nhìn Thiệu Lộ, giọng nũng nịu: "Anh Thiệu... em sai rồi. Anh bảo em gái anh thả em ra đi..."
Thiệu Lộ giật giật khóe miệng, suýt nữa thì ngất xỉu: "Cô đừng có gọi tôi là anh! Cô bám theo tôi làm gì chứ!"
Nữ quỷ cúi đầu, giọng buồn bã: "Vậy anh giúp em nói chuyện làm gì? Lúc còn sống, em chưa từng có bạn trai... Em cứ tưởng anh thích em, nên dù đến giờ phải về địa phủ, em vẫn quyết định đi theo anh, ở bên anh..."
Oanh Oanh nhướng mày nhìn nữ quỷ.
Trên người cô ta chỉ có âm khí, không có sát khí, chứng tỏ chưa từng làm hại ai. Nghĩ vậy, cô mới buông tay.
Nữ quỷ lập tức lùi về phía sau, cảnh giác nhìn Oanh Oanh.
Thiệu Lộ thấy cô ta lại nhích về phía mình, sợ đến mức vội vàng trốn sau lưng Oanh Oanh. Ban đầu hắn còn định bảo vệ cô bé này, nhưng giờ phát hiện ra ai mới là người thực sự mạnh hơn... hắn lập tức an tâm vô cùng.
"Cô đừng tới đây!" Thiệu Lộ hốt hoảng nói, "Nói cho rõ ràng nhé, tôi thực sự không thích cô đâu! Lúc đó chỉ thấy Lưu Thuẫn nói quá đáng, tôi mới bênh vực vài câu, chứ không có ý gì khác hết! Xin cô đừng quấn lấy tôi nữa. Em gái tôi nói, nếu cô cứ tiếp tục, tôi sẽ bị bệnh nặng!"
Nữ quỷ nhìn hắn, đôi mắt mang theo nét tổn thương: "Em tưởng... anh thích em."
Thiệu Lộ thở dài: "Xin lỗi, xin lỗi, là tôi khiến cô hiểu lầm. Nhưng tôi thực sự không thích cô! Người và ma khác biệt, chi bằng cô về địa phủ đầu thai, sống lại một kiếp người, rồi tìm một người thích hợp với mình, không phải tốt hơn sao?"
Nữ quỷ không nói gì, chỉ cúi đầu, vẻ mặt ảm đạm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!