Lúc này, Oanh Oanh mới lau khóe miệng, nghiêm túc nói:
"Anh Lộ, trên đường đến đây, Việt Việt đã kể cho em nghe rồi. Ban đầu anh chỉ ngủ không ngon, sau đó bắt đầu gặp ác mộng, cho đến gần đây anh luôn mơ thấy một người phụ nữ cười với anh, đúng không?"
Thiệu Lộ hơi giật mình, nhưng vẫn cười cười: "Ừm… thì cũng có mơ thấy vậy."
Oanh Oanh nhìn hắn, giọng chắc nịch: "Nếu em đoán không nhầm, người phụ nữ đó chính là âm hồn đang bám theo anh. Trên người anh có rất nhiều âm khí, dương khí cũng bị hút đi không ít. Gần đây anh có cảm thấy lạnh không? Giữa mùa hè mà vẫn thấy lạnh?"
Thiệu Lộ sững người.
Gần đây, hắn thường xuyên cảm thấy lạnh một cách kỳ lạ. Đã là cuối tháng bảy, giữa cái nóng oi ả nhất của thành phố Ninh Bắc, vậy mà mỗi đêm hắn không bật điều hòa, thậm chí còn phải đắp thêm một tấm chăn mỏng.
Lời Oanh Oanh nói khiến cả nhân viên pha chế đứng sau quầy bar cũng bất giác dừng tay, ánh mắt đầy tò mò.
Oanh Oanh nhìn Thiệu Lộ, tiếp tục nhấn mạnh:
"Anh Lộ, anh thử nhớ lại xem. Người phụ nữ trong giấc mơ của anh trông như thế nào? Cô ta không thể vô duyên vô cớ bám theo anh được. Anh có từng gặp cô ta chưa? Ảnh chụp, di ảnh hay bất cứ thứ gì... Trước đây anh có hứa hẹn hay nói gì với cô ta không? Nhất định anh đã gặp cô ta ở đâu đó rồi!"
Thiệu Lộ cau mày, sắc mặt dần tái nhợt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!