Ba miếng ngọc thừa ra, hẳn là vì hôm trước đến nhà Oanh Oanh, cô ấy đã để ý thấy nhà cô có ba người.
Nhìn thoáng qua cũng biết đây là ngọc Dương Chi thượng hạng, bề mặt ngọc ánh lên một lớp linh khí nhàn nhạt. Đợi khắc xong bùa chú, đặt trong động phủ mười ngày nửa tháng để thấm đẫm linh khí, hiệu quả của bùa chú chắc chắn sẽ càng tốt hơn.
Không chỉ có vậy, Phong Tranh còn chuyển khoản cho Oanh Oanh hai mươi vạn.
"Hai mươi vạn này em cứ nhận lấy. Sau này nếu có việc gì cần giúp đỡ, cứ đến tìm chị."
Cô có thể nhìn ra, bây giờ Oanh Oanh tuy chưa có danh tiếng gì, nhưng sớm muộn gì cô gái này cũng sẽ khiến cả thế giới kinh ngạc.
Oanh Oanh nhận lấy ngọc bội, tiện thể hỏi về tình hình của Hướng Bách Hoa.
Sắc mặt Phong Tranh trầm xuống, giọng cô có chút lạnh lùng:
"Hôm đó sau khi gọi điện cho em, chị đã dùng cồn đốt chết con cổ trùng kia. Sau đó nghe nhân viên công ty hợp tác nói lại, Hướng Bách Hoa khi đang làm việc bỗng dưng ngã xuống đất, nôn ra máu, được đưa đến bệnh viện cấp cứu. Chị cũng đã điều tra gia thế của hắn rồi. Nhà hắn ở một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Vân Nguyên, người nhà và dân trong trấn cơ bản không ai biết về thuật nuôi cổ trùng. Không rõ hắn lấy con cổ trùng đó từ đâu."
Tỉnh Vân Nguyên có nhiều núi lớn, những người biết thuật nuôi cổ trùng rất hiếm, họ thường sống trong những ngọn núi sâu, tách biệt với thế giới bên ngoài và rất ít tiếp xúc với người ngoài.
"Nếu nhà hắn không có ai biết về thuật này, vậy chắc chắn là hắn đã mua cổ trùng từ nơi nào đó."
Phong Tranh hừ lạnh một tiếng:
"Tên này tâm địa hẹp hòi, chuyên nhắm vào những người giàu có, xinh đẹp để hạ độc. Giờ bị phản phệ cũng là báo ứng thôi."
Nghiệp do chính hắn tạo ra, hắn phải tự chịu lấy hậu quả.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!