“Tối nay tớ không rảnh.” “Không rảnh cũng phải đi, thu dọn đồ đạc đi, tôi chờ cậu.” “Hân Văn, tớ biết cậu muốn nói gì, tớ không sao, không cần lo lắng...” Chung Hân Văn lạnh lùng ngắt lời cô, “Tôi chờ cậu ở cổng trường, đừng để tôi chờ lâu quá, tính tôi không tốt đâu.” Đồng Hiểu không có cách nào, thu dọn sơ qua đồ dùng rồi chạy theo Chung Hân Văn
Chung Hân Văn đưa cô đến quán ăn nhỏ gần trường đại học các cô từng học.
Nơi này rất rẻ, ngày xưa còn đi học hai người thường ăn cơm ở đây
Giờ này quán rất đông người, chờ một hàng người rất dài mới đến lượt hai cô
Bà chủ hình như vẫn còn nhớ hai cô, “Hai người là sinh viên đã ra trường nhỉ?”
Chung Hân Văn2cười nói, “Bà chủ có trí nhớ tốt thật, chúng tôi đã tốt nghiệp hơn hai năm rồi.”
“Tôi rất có ấn tượng với hai cô, bình thường đến quán chúng tôi ăn cơm thường là tình nhân hoặc đi theo nhóm
Nhưng chỉ có hai cô lần nào cũng đi hai người, không sợ hai cô giận nên mới nói, lúc đó tôi còn nghĩ giữa hai người có quan hệ đặc biệt
Hai cô gái xinh đẹp như vậy, còn cảm thấy đáng tiếc.” Chung Hân Văn cười ha ha, Đồng Hiểu lại cảm thấy thẹn thùng.
Trước kia hai người thích ăn canh cá chua nhất.
Chung Hân Văn không nhịn được nói: “Ăn nhiều của ngon vật lạ, vậy mà luôn cảm thấy mùi vị ở đây là ngon nhất.” Chung Hân Văn chỉ vào mấy người ngồi bàn bên cạnh, “Trước kia7chúng ta cũng giống như bọn họ, thuần khiết như một tờ giấy
Nhưng từ khi bước vào xã hội, vào Anh Đốn làm, chúng ta dần dần thay đổi
Đồng Hiểu, cho đến bây giờ tôi chưa từng nghĩ sẽ có một ngày tôi và cậu trở mặt thành thù
Nhưng khi Chương Lâm Vân nói với tôi, người anh ấy thích là cậu, tôi không thể bình tĩnh được
Lúc đó tôi nghĩ, người tôi yêu nhất và người bạn tốt nhất của tôi cùng nhau phản bội tôi
Thật ra sau đó, tôi đã nghĩ thông chuyện này, tình yêu là thứ không cách nào lý giải được
Rất nhiều lần tôi đã muốn làm lành với cậu, nhưng tôi vẫn không vượt qua được giới hạn của mình.”
“Hân Văn.”
“Đồng Hiểu, lúc nhận được quà sinh nhật của cậu, tôi rất cảm động.”
Đồng Hiểu vươn9tay nắm chặt lấy tay Chung Hân Văn, thì thầm, “Hân Văn, quá khứ hãy để nó qua đi, trong lòng tớ, cậu vĩnh viễn là người bạn tốt nhất.”
Cả bữa cơm, hai người dường như quay lại trước kia, vẫn là bạn tốt nhất của nhau
Chung Hân Văn không nhắc đến Thẩm Thần Bằng, Đồng Hiểu đương nhiên cũng không chủ động nhắc đến
Một thời gian sau, tin Đồng Hiểu bị Thẩm Thần Bằng đã dần lan truyền khắp trường
Trong thời gian ngắn, nhiều người nhìn cô bằng ánh mắt mỉa mai, châm chọc
Thậm chí, có người còn cố tình nói thẳng với cô, “Đồng Hiểu, nghe nói cô bị anh Thẩm đá rồi, là thật sao?”
Hôm nay sau khi tan học, trường tổ chức học nghiệp vụ sư phạm, Đồng Hiểu đến phòng họp từ sớm.
Cả phòng họp rộng lớn5chỉ có mấy người, Tạ Lâm cũng ở đó
Nhìn thấy Đồng Hiểu, cô ta châm chọc, “Đây không phải cố Đồng vớ được nhà giàu sao? Ở cùng kẻ có tiền sao vẫn không thay đổi thế, vẫn mặc trang phục rẻ tiền như vậy? Nghe nói cô bị đá rồi, đối phương còn cho cô một căn hộ làm phí chia tay, quen một tháng đổi lấy một căn hộ, cũng đáng giá.”
Đồng Hiểu cắn răng, không nói gì
“Các chị em này, sau này chúng ta phải theo Đồng Hiểu, học chút kỹ xảo quyến rũ đàn ông, sau này cùng đi tìm người có tiền, phí chia tay cũng được vài triệu đấy.” Tạ Lâm chanh chua có người không chịu được, khuyên một câu, “Ta Lâm, cô đừng nói nữa, tất cả đều là đồng nghiệp, cần gì phải3nói như vậy.”
“Tôi nói sai sao? Tôi chỉ nói ra suy nghĩ của phần lớn mọi người thôi
Nhìn thấy Đồng Hiểu bị đá chẳng lẽ các cô không vui sao?”
Hiệu trưởng đi đến, mọi người đều im lặng
Cuộc họp đã bắt đầu được một lúc lâu Chung Hân Văn mới tới, đi đến cạnh Đồng Hiểu
“Đồng Hiểu, cảm ơn cậu đã giữ chỗ cho tớ.”
Đồng Hiểu nhếch miệng, “Tớ còn tưởng cậu không đến.” “Vốn là không định đến, nhưng tối nay tớ muốn mời cậu đi ăn.” Chung Hân Văn rất hiểu lòng người, mỗi lần họp muộn đều sẽ lấy cớ mời Đồng Hiểu ăn cơm rồi đưa cô về nhà
Mặc dù đã mất đi tình yêu, nhưng lại có lại tình bạn, Đồng Hiểu cũng vui vẻ
Đồng Hiểu mỉm cười, thì thầm vào tai cô, “Gần đây tớ không muốn ăn, hơn nữa tối nay còn phải làm việc.”
Chung Hân Văn nói, “Đồng Hiểu, tớ không hiểu, vì sao cậu lại liều mạng làm việc như thế?” “Còn một tháng nữa là nghỉ Tết rồi, trước khi nghỉ tớ phải kiếm thêm chút tiền mang về nhà.”
Mỗi lần nói đến người nhà Đồng Hiểu, Chung Hân Văn đều rất tức giận, cô chưa từng thấy có người nhà nào lại như vậy, càng tức giận hơn nữa là, từ trước đến nay Đồng Hiểu chưa từng từ chối bất cứ yêu cầu của gia đình, nhưng lần nào cô cũng bị sỉ nhục
Không ăn cơm cùng Chung Hân Văn, Đồng Hiểu đi tàu điện ngầm về nhà, buổi tối ăn tạm mì tôm
Gần đây Đồng Hiểu nhận dịch cho mấy công ty, mặc dù thù lao không cao, nhưng cũng kiếm thêm được chút tiền sinh hoạt
Trước đó mẹ cô đã gọi điện, nói ăn Tết phải chi rất nhiều tiền, hi vọng cô có thể mang thêm tiền về nhà.
Để yên ổn ở nhà hết Tết, cô phải cố gắng một chút
Đồng Hiểu không ngờ, Chung Hân Văn lại đem đồ ăn đến tìm cô
“Cô gái đáng thương, hôm nay tâm trạng chị đây tốt, mang đồ ăn đến cho cậu.” Nói không cảm động thì là giả, mắt Đồng Hiểu rưng rưng
“Đừng quá cảm động, thật ra hôm nay tâm trạng tớ không tốt.” Giọng Chung Hân Văn buồn bã, “Tớ lấy hết dũng khí gọi cho chương Lâm Vân, muốn cùng anh ấy ăn một bữa cơm, nhưng lại bị từ chối
Đồng Hiểu, tớ có mua bia, cậu uống với tớ một lon đi.”
Đồng Hiểu lắc đầu, “Không được, đêm nay tớ còn phải làm việc, chỉ có thể ăn cùng cậu thôi.” “Thật là hẹp hòi.” Chung Hân Văn phàn nàn
Bữa tối rất nhiều món, đều là những thứ Đồng Hiểu thích
Nhưng không biết tại sao, hôm nay cô không muốn ăn thứ gì, ăn vài miếng lại chạy vào toilet nôn
Sau khi nôn xong quay lại, thấy sắc mặt Chung Hân Văn rất khó chịu
Chung Hân Văn nắm chặt cổ tay cô, lạnh lùng nói, “Đồng Hiểu, có phải cậu có rồi không?” Đồng Hiểu ngơ ngác, giống như người ngốc không hiểu chuyện gì
“Đồng Hiểu, mấy lần gần đây chúng ta đi ăn cùng nhau tớ đã để ý rồi, lần nào ăn xong cũng bị nôn, có phải cậu có thai rồi không?” Đồng Hiểu run rẩy, cô chưa từng muốn chuyện này xảy ra.