3âu nói thu hút sự chú ý của mọi người lên Đồng Hiểu, cô cau mày giải thích: “Anh ấy đi công tác.” “Đi công tác? Chẳng trách thời gian gần đây không thấy anh ấy, tôi còn tưởng cô quản anh tôi chặt quá, không cho anh ấy đi chơi với chúng tôi.” Đồng Hiểu nói thật nhỏ, “Không đâu.” “Không thì tốt, không có anh tôi, chúng tôi chơi thế nào đây.”
“Đúng rồi Đồng Hiểu, cô và cậu Thẩm tiến triển đến mức nào rồi, không phải ngày nào đó cô sẽ thành chị dâu của chúng tôi chứ?”
Đồng Hiểu cúi đầu không nói gì.
Chung Hân Nhiên thấy thế nói: “Hôm nay cậu Thẩm không có ở đây, các2người cứ thoải mái đùa giỡn vợ anh ấy đi, đến lúc cậu Thẩm về tôi sẽ không tố cáo đâu.” Mọi người cười ầm lên, “Hân Nhiên, lời này của em sao nghe chua thế nhỉ? Cậu Thẩm không hiểu phong tình, em vẫn nên dựa vào ngực anh đây này
Anh đây sẽ chăm sóc em thật tốt.”
Chung Hân Nhiên cười mắng, “Nhìn đức hạnh của anh đi, còn dám so với cậu Thẩm, tránh xa ra.” “Ôi, đúng là đau lòng mà, trong mắt em cũng chỉ có cậu Thẩm thôi, bao giờ em mới nhận ra tình cảm chân thành của anh dành cho em chứ?”
“Được rồi, hôm nay là sinh nhật em gái tôi, đừng biến tôi7thành trò cười, người không biết lại nghĩ chúng ta có gì đó thật.”
Chung Hân Nhiên nhìn mọi người vui đùa, cười cười nói nói
Có thể thấy cô ta rất hòa đồng với mọi người và mọi người cũng đều thích cô ta.
Đồng Hiểu nhận ra, cô không hòa nhập được vào thế giới của bọn họ
Cô bèn bể cốc nước đi ra vườn hoa phía sau.
Ngồi được một lúc thì có người đến vỗ nhẹ vào vai cô, cô quay đầu nhìn thấy Chung Hân Nhiên
“Chị”
Cô luôn khách sáo gọi Chung Hân Nhiên là chị.