Ăn tối xong, Mạc Trọng Huy nhất định không chịu rời đi, ngược lại còn cứ một mạch đi theo An Noãn
An Noãn đi đến đâu, hắn đi đến đó
An Noãn tức đến nỗi phải đi lên tầng, Mạc Trọng Huy vẫn tiếp tục bám theo, mãi đến tận cửa phòng
An Noãn tức giận gào lên: “Mạc Trọng Huy, anh đi theo tôi như vậy là có ý gì hả?” “Không có ý gì cả, anh nhớ con rồi.” “Mạc Trọng Huy, tôi đã nói rồi, tôi sẽ không để anh gặp con nữa đâu.” Mạc Trọng Huy cũng tức giận, thấp giọng chất vấn: “Dựa vào cái gì mà em không cho anh gặp con? Em có quyền gì?” “Tôi có quyền đấy thì sao, tôi2cứ không cho anh gặp con đấy!” Mạc Trọng Huy không thắng được cô, dịu giọng dỗ dành: “An Noãn, đừng làm căng nữa, anh đã giải quyết xong chuyện đó rồi
Em xem mấy hôm nay có còn tin đồn nào nữa không?” “Mạc Trọng Huy, tôi chịu đựng anh đủ rồi
Tôi không ghen, cho dù anh có ở bên ai, kết hôn với ai, tôi cũng sẽ không ghen
Tôi thực sự rất ghét anh, không muốn nhìn thấy anh nữa mà thôi.” Mạc Trọng Huy sầm mặt xuống, vẻ mặt thoáng chút không vui
“An Noãn, em đừng ép anh.” An Noãn không thèm để ý đến hắn nữa, lấy chìa khóa mở cửa, chỉ hé ra một khe nhỏ, lách người vào trong sau đó dùng9sức đóng mạnh cửa lại
Mạc Trọng Huy thò một tay vào trong, An Noãn không chút mềm lòng, dùng thêm lực đẩy cửa vào, tay của Mạc Trọng Huy cứ thế bị kẹp cứng đến tím bầm
Mạc Trọng Huy không hề có ý thu tay lại, An Noãn không thể chịu đựng được nữa, buông tay ra, mắng chửi: “Mạc Trọng Huy, anh có thể buông tha cho tôi được không?” Mạc Trọng Huy tức giận dùng sức đẩy mạnh cửa ra, bước vào trong, lại dùng sức đóng cửa lại.
“Mạc Trọng Huy, anh muốn thể nào?”
An Noãn bị ánh mắt của hắn, bị khí thể của hắn dọa đến liên tục lùi về phía sau, cứ thế lùi đến cạnh giường rồi không thể lùi thêm6được nữa
“An Noãn, anh nói rồi, em đừng ép anh.” Hắn đẩy nhẹ một cái khiến cô ngã xuống giường, cả người hắn lập tức đè lên người cô
An Noãn cố gắng giữ bình tĩnh: “Mạc Trọng Huy, anh đừng có làm bậy, đây là nhà tôi.”
“An Noãn, con người ai cũng có lúc mệt mỏi, anh thừa nhận anh đã từng làm sai
Lúc em mang thai, anh không ở bên cạnh em nhiều, đối với em, đối với con anh đã rất day dứt rồi
Nhưng anh sẽ không từ bỏ hai mẹ con em, bởi vì anh quá yêu hai người
Anh vì em và con làm nhiều việc như thế mà em vẫn không chịu tha thứ cho anh, anh không biết mình phải làm gì0nữa
Cho dù cách làm của anh cực đoan đến đâu thì mục đích của anh cũng chỉ có một, anh không thể mất em.”
Mạc Trọng Huy cởi áo cổ
An Noãn bị dục vọng đang cuồn cuộn trong ánh mắt của hắn làm cho sợ hãi.
“Mạc Trọng Huy, đây là nhà họ Thẩm!”
Hắn dường như không nghe thấy lời cô nói, dùng sức xé áo cô ra, phủ phục hôn lên môi cô
Mặc kệ An Noãn vùng vẫy ra sao, mắng chửi thể nào thì từ đầu đến cuối hắn vẫn không dừng lại
An Noãn không dám lớn tiếng chửi, không dám lớn tiếng gào, vừa sợ làm con thức, vừa lại sợ làm kinh động đến người nhà họ Thẩm, dù sao cũng chẳng phải chuyện tốt7đẹp gi.
Mạc Trọng Huy chắc chắn điểm này nên không chút kiêng dè chiếm lấy cô.
An Noãn vùng vẫy trong im lặng, đối với Mạc Trọng Huy mà nói quả thực là một chuyện cười.
Khi tất cả yên tĩnh trở lại, An Noãn nằm trên giường như chết đuối
Nhìn sang đứa con vẫn ngủ say bên cạnh, từng giọt nước mắt cứ thế chảy ra từ khóe mắt cô, không biết là vì uất ức hay là vì cái khác.
Mạc Trọng Huy nằm bên cạnh ôm chặt lấy cô, giọng nói trầm ấm vang lên bên tai cô: “An Noãn, cơ thể em thành thực hơn cái miệng cứng cỏi của em nhiều
Em mãi mãi sẽ không thể nào thực sự cự tuyệt anh, bởi vì em yêu anh.” An Noãn cắn một cái thật mạnh lên tay hắn, gần như thể muốn cắn ra một miếng thịt
Mạc Trọng Huy đau đớn nghiến chặt răng, nhưng vẫn nói: “An Noãn, chúng ta cứ giày vò nhau như vậy, đến khi nào mới kết thúc? Vì con, chúng ta sống cuộc sống yên ổn không được sao? Sau này, chúng ta còn có thể sinh cho Đinh Đinh một cô em gái, cả nhà sẽ vui vẻ biết mấy.” An Noãn trở mình, quay lưng lại với hắn, tối hôm đó, nước mắt cô cứ chảy mãi.
Cố không muốn thừa nhận cô vẫn còn yêu hắn, thế nhưng cô lại không thể đánh lừa được bất cứ ai, đến cả cơ thể cô cũng đang nói thật, Tên cầm thú Mạc Trọng Huy làm ra việc thế này, hắn còn không có chút hối hận nào, lại còn rất vui vẻ nữa.
Mạc Trọng Huy xích lại gần, cọ đầu vào vai cô, giống như đang làm nũng: “An Noãn, chúng ta kết hôn lại đi, được không?” An Noãn giáng một quyền, cũng không biết là đập vào đầu, có lẽ là mũi của hắn, lần này Mạc Trọng Huy kêu lên một tiếng
“Chảy máu rồi.”
An Noãn không thèm để ý, Mạc Trọng Huy mặc quần áo rồi xuống giường
Cô gái này ra tay không biết nặng nhẹ gì, mũi hắn bị cô đánh cho chảy cả máu.
Hai anh em Thẩm Thần Phong và Thẩm Thần Bằng đang ngồi ở tầng dưới bàn chuyện hợp tác
Nhìn thấy mùi Mạc Trọng Huy không ngừng chảy máu, cả hai người không nể nang gì phá lên cười
“Chậc chậc, ngài Mạc của tập đoàn Mạc Thị, người ngoài nhìn thì thấy lạnh lùng vô tình vậy mà đến nhà chúng tôi sao lại thảm hại thế này chứ?” Thẩm Thần Phong lớn tiếng trêu đùa
Thẩm Thần Bằng còn có chút lương tâm, đỡ hẳn ngồi xuống, đưa giấy cho hắn
“Con bé Noãn Noãn này, ra tay cũng tàn nhẫn thật, nhưng mà rốt cuộc cậu đã làm gì nó thế” Thẩm Thần Bằng cười ngả ngớn hỏi: “Vết cắn trên tay cậu nhìn có vẻ rất mờ ám nhé!” “Không phải cậu cưỡng ép Noãn Noãn đấy chứ?”
“Có thành không?”
“Cút!” Mạc Trọng Huy tức giận gào lên, tay và mũi hắn đều đau
Thẩm Thần Bằng cười nói: “Vừa nhìn là đã biết không thành rồi, nếu không sao lại ra nông nỗi này chứ
Huy à, thật sự càng ngày cậu càng thảm hại
Nếu tôi là cậu, có lẽ đã từ bỏ từ lâu rồi.” “Thế nên người phụ nữ của cậu mới đi lấy người khác.” Mạc Trọng Huy thuận miệng nói vậy, nói xong lại có chút hối hận, mặt Thẩm Thần Bằng biển sắc
Thầm Thần Phong thấy vậy vội vàng nói: “Được rồi, được rồi, đã lâu lắm rồi ba anh em chúng ta không tụ tập, chi bằng tối nay uống một trận ra trò đi.” “Các cậu đi uống đi, tôi không có tâm trạng.” Mạc Trọng Huy nằm trên sofa, khắp người đều không thoải mái
Vì An Noãn mà hắn mệt mỏi thương tích đầy mình
Nhưng mà dáng, ít ra vẫn biết cô vẫn còn yêu hắn
Con đường này, tuy rằng gian khổ nhưng hắn sẽ tiếp tục bước
Sáng sớm ngày hôm sau, tất cả mọi người đều đã ăn sáng, chỉ còn An Noãn vẫn chưa xuống tầng
Ông cụ Thẩm lo lắng: “Con bé này làm sao thể, không phải vì tôi qua ông nói nó vài câu mà nó giận rồi đấy chứ?” Mạc Trọng Huy cau mày, khẽ nói: “Cháu lên xem cô ấy thế nào.” Mạc Trọng Huy lên tầng, cửa phòng An Noãn không chốt, cô đang ngồi trên giường chơi với con, thằng nhóc cười không ngừng
Hắn đẩy cửa vào trong: An Noãn, em xuống ăn sáng đi, anh bế con xuống dưới chơi một lát.”