“An Noãn, tôi tin tưởng cô, nhưng hình như cô không quá tự tin. Tôi đã từng xem tác phẩm của cô, tôi cũng rất yêu thích phong cách của cô. Hơn nữa, theo tôi được biết, cô đã từng thiết kế khách sạn nghỉ dưỡng cho tập đoàn Mạc thị, đối phương cũng đánh giá cô rất cao.” Sự không tự tin của An Noãn đến từ Lâm Dịch Xuyên và Hứa Vĩ Thần, bởi vì mỗi tác phẩm của cô đều hoàn thành dưới sự giúp đỡ của bọn họ.
Bàn xong chuyện công việc, Lee đưa An Noãn đến tổ thiết kế của cô.
JM có rất nhiều đội thiết kế, trong đó không thiếu nhà thiết kế ưu tú nổi tiếng trong2nước và nước ngoài, An Noãn không hiểu vì sao Lee lại chỉ nhìn trúng cô “Giới thiệu cho mọi người một người đồng nghiệp mới, cũng là lãnh đạo mới của mọi người, An Noãn, cô ấy đã từng thực tập ở trụ sở chính Luân Đôn, là học trò duy nhất của nhà thiết kế cấp cao nhất Ethan. Cô An đã từng làm việc
chi nhánh Bắc Kinh một khoảng thời gian, khách sạn nghỉ dưỡng cô ấy thiết kế cho tập đoàn Mạc thị nhận được đánh giá rất cao của đối phương. Lần này cô ấy quay lại JM, dẫn dắt mọi người hoàn thành hạng mục sơn trang nghỉ dưỡng Mạc thị hợp tác với Thẩm thị, mọi người8vỗ tay nhiệt liệt hoan nghênh cô An nào.”
Tiếng vỗ tay vang lên, An Noãn rất xấu hổ. “Cảm ơn mọi người, thật ra tôi không ưu tú như tổng giám đốc Lý nói đâu. Cũng giống như mọi người, tôi là một nhà thiết kế mang trong lòng khát vọng, cho dù lúc nào tôi cũng sẽ không quên ước nguyện ban đầu trở thành một nhà thiết kế nổi tiếng, thiết kế ra tác phẩm làm người khác hài lòng. Hy vọng hợp tác với mọi người vui vẻ.”
Phòng làm việc của An Noãn là một căn phòng độc lập, bên trong phòng rộng rãi sáng sủa, trồng rất nhiều cây xanh. “Aaron biết cô sắp đến công ty làm nên dặn6đi dặn lại, bảo tôi bày nhiều cây xanh ở đây, còn cố ý chuẩn bị hộp quà phòng chống tia bức xạ cho cô, hy vọng có thể có tác dụng.”
“cảm ơn.”
Công ty không chỉ có môi trường làm việc chăm sóc đặc biệt cho cô, còn sắp xếp cả trợ lý đặc biệt và trợ lý sinh hoạt cho An Noãn.
Trợ lý đặc biệt là cấp dưới Lee đưa từ Luân Đôn đến, là tiến sĩ tốt nghiệp chuyên ngành tại Đại học thiết kế kiến trúc Luân Đôn. Nhìn lý lịch sơ lược nổi trội của Judy, An Noãn càng thấy áp lực hơn.
Trợ lý sinh hoạt Tiểu Du chính là thạc sĩ tốt nghiệp khoa hộ lý của Đại học3y nổi tiếng trong nước.
An Noãn cảm thấy đãi ngộ như vậy khiến cô vừa mừng lại vừa lo. Cô có tài đức gì có thể được công ty tín nhiệm và trọng dụng như vậy?
Ngồi ở phòng làm việc, càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cố cầm điện thoại lên gọi cho Lâm Dịch Xuyên. Giọng Lâm Dịch Xuyên hơi khàn, giống như chưa tỉnh ngủ.
“Lão Lâm, em là An Noãn.”
Vừa nghe thấy tiếng An Noãn, đầu kia lập tức có tinh thần, “Án Noãn, hôm nay là ngày đầu tiên em đi làm, thế nào? Vẫn thích ứng chứ?” An Noãn nói kĩ càng những đãi ngộ cô được hưởng ở công ty với Lâm Dịch Xuyên một lần.
“Lão Lâm, những5thứ này có phải là do anh sắp xếp không?”
Lâm Dịch Xuyên ở đầu bên kia khẽ cười ra tiếng, “Anh bảo Lee chăm sóc phụ nữ có thai một chút, không ngờ anh ta lại chu đáo đến vậy. Còn sự tín nhiệm của anh ta với em, ừm, anh không thể không thừa nhận anh ta là một người rất có mặt nhìn.”
“Anh ta tín nhiệm em như vậy, giao hạng mục lớn đến thể cho em, em sợ em sẽ không làm tốt, khiến anh ta thất vọng.”
“An Noãn, em không nên không tự tin như vậy. Em luôn cho rằng em có thể thành công là do anh và Ethan che chở, thật ra em sai rồi, sự tồn tại của anh và Ethan ngược lại che mất hào quang của em, người khác đều tưởng là bọn anh ở phía sau ủng hộ em, thậm chí ngay cả em cũng tưởng là thể. Thật ra thì không có bọn anh, rất nhiều việc em đều có thể tự làm được. An Noãn, tin tưởng vào chính mình, cũng tin tưởng mắt nhìn của mọi người.” Nghe Lâm Dịch Xuyên nói thế, trong lòng An Noãn dễ chịu hơn. Cúp điện thoại, cô bắt đầu tập trung tinh thần làm việc. Sau khi trở về từ Giang Thành, Mạc Trọng Huy vẫn tự giam mình ở phòng làm việc, làm việc không biết ngày đêm. Hình như chỉ có như vậy mới có thể khiến hắn bớt nhớ cô đi một chút. Trợ lý Trương gõ cửa, đi vào phòng làm việc, đứng ở trước mặt Mạc Trọng Huy, ấp úng nói, “Ngài Mạc, mẹ... mẹ anh đã từng đến công ty tìm anh.”
Mạc Trọng Huy khẽ nhướng mày, không dừng lại tiếp chuyện.
“Bà ấy bảo tôi tìm được anh thì gọi điện thoại cho bà ấy, hình như bà ấy rất lo lắng cho anh. Anh có muốn gọi điện thoại cho bà ấy không? Hay là để tôi gọi cho bà ấy, bảo bà ấy không cần lo lắng nữa.” Mạc Trọng Huy dừng tay lại, ngẩng đầu lên nhìn cậu ta, vẻ mặt rất dửng dưng, “Trợ lý Trương, cậu không cần bận tâm đến chuyện nhà tôi, cậu có thời gian thì quan tâm đến hạng mục sơn trang nghỉ dưỡng nhiều hơn đi.”
Trương Húc vô tội bị mắng, bĩu môi. “Ngài Mạc, thật ra tôi đang muốn nói chuyện sơn trang nghỉ dưỡng với anh. Anh có biết hạng mục sơn trang nghỉ dưỡng lần này, nhà thiết kế chính của JM là ai không?”
“Ai?”
“Là cô An, cổ An quay lại JM làm rồi.” Một giây tiếp theo, Mạc Trọng Huy cau mày lại, vẻ mặt phức tạp. “Tôi thật không biết nhà họ Thẩm nghĩ như thế nào, nói ra thì ai cũng rất thương cô An, nhưng cô ấy đang mang thai lại còn để cho cô ấy đi làm, đây không phải là giày vò sao, cô An vốn cũng không được khỏe.”
Mạc Trọng Huy chống tay lên trán, dáng vẻ rất đau đầu.
“Ngài Mạc, anh cứ để cô An như vậy à? Ngộ nhỡ đứa bé có chuyện gì...”
Mạc Trọng Huy lạnh lùng trưng cậu ta một cái, Trương Húc bị dọa không dám nói nốt.
“Cậu đi liên lạc với quản lý JM, nếu như bọn họ khăng khăng giao hạng mục này cho An Noãn làm, vậy thì hợp tác của chúng ta kết thúc.” “Vâng, tôi sẽ đi tìm quản lý của bọn họ nói chuyện.”
Sau khi Trương Húc rời đi, Mạc Trọng Huy đứng dậy, chậm rãi đi đến trước cửa sổ sát đất, mãi mà không thể bình tĩnh được. Hắn cầm điện thoại lên gọi cho Thẩm Thần Bằng, mặc dù hai nhà xảy ra nhiều chuyện không vui như vậy, nhưng hợp tác của hai người bọn họ vẫn luôn tiến hành.
Tiếng chuông reo rất lâu mới có người nghe máy, giọng Thẩm Thần Bằng rất quái gở, “Ôi, chủ tịch Mạc, hôm nay có hứng thú như vậy, lại gọi điện thoại cho tôi, có gì dặn dò sao?” Mạc Trọng Huy không để ý đến giọng nói châm chọc của anh ta, trầm giọng nói từng chữ, “Tại sao lại để An Noãn đi làm?” “Chậc chậc, ngày đầu tiên Noãn Noãn đi làm, cậu đã nhận được tin tức rồi, xem ra vẫn rất quan tâm em gái tôi đấy, tôi có thể hiểu là cậu chưa dứt tình không?”
Mạc Trọng Huy giơ tay day trán, “Thần Bằng, tôi đang rất nghiêm túc nói chuyện với cậu.” “Cậu là đang nói chuyện với tôi à? Chẳng lẽ không phải là đang chất vấn hả? Cậu đã ly hôn với An Noãn rồi, con bé đi làm liên quan gì đến cậu? Nó là con gái, đã ly hôn, lại đang có thai thì nên kiếm tiền nuôi mình, tương lai cũng phải dựa vào công việc để nuôi con.”