Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hôm ấy tôi nói với Thường Tử Phi những lời đó, đàn ông có chút tôn nghiêm chắc cũng nên

hành động thôi.”

Trương Húc nghi ngờ nói, “Thường Tử Phi sẽ có hành động gì chứ?”

“Tập đoàn Phi Vũ nhỏ như2vậy đương nhiên không thể đối chọi lại với tôi rồi, hiện giờ cậu ta chỉ có cách cưới Giang Thiên Nhu mới có được sức mạnh của nhà họ Giang.” Trương Húc oán thầm trong lòng, người đàn ông8này quá đáng sợ rồi, người bình thường thật sự không đắc tội nối. An Noãn cứ lang thang ngoài đường không điểm đích, đi một hồi bỗng lại đến tập đoàn Phi Vũ. Nhìn lên tòa nhà cao tầng,6cô phát hiện mình nhỏ bé biết nhường nào. Vào lúc này, chắc Thường Tử Phi không ở trong công ty, sức khỏe anh còn chưa hồi phục, chắc sẽ ở nhà nghỉ ngơi, chắc Giang Thiên Nhu đang ở3bên cận kề chăm sóc anh chu đáo nhỉ?

Đi lòng vòng một hồi lâu bên dưới, có lẽ vì sắp đến thời gian tan làm nên có rất nhiều người bắt đầu ra ra vào vào tập đoàn Phi Vũ.5An Noãn núp vào quán cà phê đối diện đường, ngồi ở vị trí gần cửa sổ, có thể nhìn rõ từng nhân viên ra vào tập đoàn Phi Vũ.

An Noãn tìm hình bóng quen thuộc trong đám đông, nhưng đợi đến tối cũng không đợi được. “Cô ơi, có cần giúp cô đổi ly khác không?” Nhân viên phục vụ lịch sự cười hỏi. An Noãn đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, nghiêm túc hỏi, “Quán của các cô có thiếu người không?” Nhân viên phục vụ ngẩn người ra rồi cười nói, “Cái này cô phải hỏi ông chủ của chúng tôi. Hàng ngày, cứ đến chín giờ tối ông chủ của chúng tôi sẽ tới quán, mai cô có thể đến tìm anh ấy.” An Noãn có được thông tin rất cảm kích. Ngồi thêm một lát rồi mới rời khỏi đó. ***


Lúc trở về biệt thự thì trời đã tối, xe của Mạc Trọng Huy đã đậu ở bên ngoài, chắc hắn đang ở trong nhà.

An Noãn hít thở sâu rồi đi thẳng vào biệt thự.

Quả nhiên Mạc Trọng Huy đang ngồi ở ghế sofa trong phòng khách, tay đang cầm ly rượu vang. An Noãn không định nói chuyện với hắn, vòng qua hắn đi thẳng lên lầu. Mạc Trọng Huy nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống, không do dự bước đi theo cô. Khi đến phòng, An Noãn không muốn cho hắn vào, đứng ở cửa lạnh lùng hỏi, “Có chuyện gì không?”

Mạc Trọng Huy nhẹ nhàng đẩy cửa, đi thẳng vào trong. “Mạc Trọng Huy, rốt cuộc anh có chuyện gì? Tôi phải tắm rửa đi ngủ.”

Mạc Trọng Huy xoay người lại ép cô dính sát vào tường, giọng nói tình cảm vang lên bên tai cô, “Làm với anh xong rồi ngủ.”

“Mạc Trọng Huy, anh nói gì vậy?” An Noãn cau này lại, ra sức đẩy hắn ra nhưng không đẩy ra được.

“Mạc Trọng Huy, hôm nay tôi thật sự rất mệt, anh có thể đừng như vậy không?” Giọng điệu của cô có chút mệt mỏi, Mạc Trọng Huy ngập ngừng một hồi rồi dừng động tác lại, nhẫn nại nói, “Để anh đi lấy nước nóng cho em.” An Noãn lạnh lùng từ chối, “Không cần đầu, tối tắm vòi sen.” Cô đẩy hắn ra, đi thẳng vào phòng tắm.

Từ lần đó trở đi, Mạc Trọng Huy vẫn luôn nhẫn nại, hắn thông cảm cho cơ thể của cô, không dám làm phiền cô, càng không dám làm cô hoảng sợ. Nhưng bây giờ cơ thế này lại như mấy thằng nhóc mới khai trai vậy. Hắn khẽ thở dài, xuống lầu rót ly sữa nóng cho An Noãn.

Sau một hồi An Noãn ra khỏi phòng tắm, mặc nguyên bộ đồ ngủ kín từ đầu đến chân. Hắn nhớ hắn mua cho cô toàn là váy ngủ bằng lụa tơ tằm, cũng không biết cô nhóc này mua ở đâu được mấy bộ đồ ngủ bảo thủ như vậy nữa. Nhưng kì lạ ở chỗ, tuy không có cảm giác quyến rũ như váy ngủ bằng lụa, nhưng nó lại mang vẻ đáng yêu thuần khiết mà những người phụ nữ trưởng thành không thể có được.

Mạc Trọng Huy cảm thấy bản thân sắp điên rồi, hắn dường như không thể khống chế được mà đẩy cô lên bàn trang điểm.


“Mạc Trọng Huy, anh lại phát điên cái gì thế hả?”An Noãn nhíu mày lại.

Giọng nói khàn khàn của hắn vang lên bên tai cô, “Noãn Noãn, anh yêu em, hãy để anh yêu thương em đi.” “Mạc Trọng Huy, anh đi tìm người khác đi, không phải Hà Tư Kỳ đã xuất viện rồi đó sao, anh đi tìm cô ta đi.” Ánh mắt Mạc Trọng Huy trở nên thâm trầm, bể bổng cố lên.

Sáng hôm sau, An Noãn lại tỉnh dậy trong lòng hắn, mở mắt ra, Mạc Trọng Huy vẫn ngủ bên cạnh cô. Trước đây cô đã từng chìm đắm bởi khuôn mặt này.

An Noãn dụi vào ấn đường đau nhức của mình, ngồi dậy. Mạc Trọng Huy cũng tỉnh theo, ngồi dậy rồi ôm cô thật chặt, giọng nói từ tính rất hay, “Bây giờ còn sớm, ngủ thêm chút nữa đi.”

“Mạc Trọng Huy, buông tay ra.” Giọng nói cô rất đỗi bình thường, không mang chút cảm xúc nào.

Mạc Trọng Huy hơi ngẩn ra, lập tức buông tay.

An Noãn xuống giường đi thẳng vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân.

Mạc Trọng Huy vẫn lười biếng ngồi trên giường, hỏi khẽ, “Hôm nay lại đi đâu?” “Mạc Trọng Huy, đây là lần cuối cùng tôi nói với anh, tôi đi đâu không cần báo cáo với anh, nếu như một ngày nào đó đến cả sự tự do của tôi cũng không còn nữa, có lẽ tôi sẽ bất chấp hết đấy.”

Mạc Trọng Huy thở dài, bất lực nói, “Anh mới mua cho em một chiếc xe, chìa khóa để trên bàn trà dưới phòng khách, em lái xe cẩn thận một chút.” Mạc Trọng Huy thật sự lợi hại, chỉ cần một ngày, hắn đã tìm được chiếc xe thể thao nhập khẩu số lượng có hạn cho cô.

An Noãn cũng không khách sáo, lái xe đến quán cà phê.

Điều trùng hợp là cô đến quán cà phê rất sớm, không ngờ hôm nay chủ quán cũng đến sớm như vậy. Chủ quán là một người phụ nữ rất trẻ, An Noãn còn nghi không biết cô gái kia đã đủ tuổi vị thành niên chưa nữa. Cô gái đó rất khách sáo, lại có giáo dục, lễ phép nói với An Noãn, “Vừa hay quán của chúng tôi đang cần người phụ, nếu tiện thì cô có thể bắt đầu làm việc từ hôm nay được luôn.”


An Noãn vui vẻ nhận công việc này, thay bộ đồ làm việc vào một cái là ra dáng hẳn.

****

Trương Húc báo cáo với Mạc Trọng Huy, “Cô An đi mua thuốc tránh thai trước, sau đó đến quán cà phê hôm qua.”

Mạc Trọng Huy ấn vào thái dương, cả đời này trừ khi mặt trời mọc ở hướng Tây, còn không chắc An Noãn sẽ chẳng bao giờ chịu sinh con cho hắn đâu. Trong lòng sớm đã biết được sự thật này, nhưng khi nghe tin cô đi

mua thuốc, hắn vẫn rất khó chịu, trong lòng rất lo sợ. “Cô ấy vẫn luôn ở trong quán à?”

Trương Húc nơm nớp lo sợ đáp, “Cô An làm thêm ở quán cà phê đó ạ.”

Mạc Trọng Huy híp mắt lại, lạnh lùng nói, “Gây thêm chút áp lực nữa cho nhà họ Giang đi.”

“Tôi biết rồi ngài Mạc, giờ tôi đi làm ngay.”

Mạc Trọng Huy thật nham hiểm, một bên làm giao dịch với Nghề Tuệ, một bên gây phiền phức cho nhà họ Giang, ép hai gia đình đó không thể không bảo Thường Tử Phi kết hôn với Giang Thiến Nhu.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!