Lúc Diêu Thi Duyệt đang âm thầm hưng phấn thì nhị trưởng lão của nhà họ Diêu cũng đang lạnh lùng đánh giá nhà họ Tô.
Trang trí xa hoa, đúng là phá của, kiểu gì cũng xuất hiện một cậu chủ quần là áo lượt cho xem!
Phòng ở tầng chính quá lớn! Căn phòng quá lớn sẽ khiến khí tràng của con người bị hao tổn, trong phong thủy đây là một căn phòng xấu, nếu không trấn áp. được khí này sớm muộn gì cũng tàn đời!
Đây chính là mặt mũi mà mấy kẻ có tiền hay nói đến.
Người như vậy đúng là ô uế huyết mạch con cháu nhà họ Diêu bọn họ.
Nếu như lúc trước Diêu Linh Nguyệt kết hợp với ông lão có huyết mạch thuần khiết kia, hai đứa bé nhà họ Diêu sao có thể bị nhiễm huyết mạch bẩn thỉu này? Đúng là khiến người ta tức giận mà.
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu liếc mắt nhìn Diêu Thi Duyệt.
Diêu Thi Duyệt lập tức lặng lẽ tới gần chú Nhiếp, thấp giọng nói: “Quản gia Nhiếp, nhị trưởng lão chúng tôi có việc muốn nói với ông.”
Chú Nhiếp nhìn Tô Nhất Trần một cái, sau đó dẫn hai người ra ngoài.
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu không chút khách sáo nào nói: “Tôi không muốn nói nhiều lời với người bình thường, tôi nói thẳng luôn!”
“Nhà họ Tô các người hôm nay sẽ gặp rắc rối, liên quan đến tội giết người... Tôi nói mấy người là tội phạm thì mấy người chính là tội phạm, tôi nói cứu được có nghĩa là cứu được! Nếu không muốn gặp phiền phức thì phải làm theo những lời tôi nói!”
Chú Nhiếp: “??”
Không phải chứ, đây là pháp sư đến nhà à?
Chú Nhiếp âm thầm đánh giá người đàn ông trước mặt, hỏi: “Ông có ý gì?”
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu cười khẩy: “Tội nhân Diêu Linh Nguyệt của nhà họ Diêu chúng tôi, mấy người mang cô ta về đúng không? Các người có phát hiện cô †a không giống người bình thường không?”
Ánh mắt chú Nhiếp cứng lại.
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu nói: “Làm người nhà họ Diêu, từ khi ra đời đã có chung trùng trong cơ thể! Chung trùng của Diêu Linh Nguyệt ở trong trái tim, lúc.
nào tôi cũng có thể khống chế chung trùng để cô ta tử vong!”
“Nói cách khác, nhà họ Tô mấy người có gánh tội danh giết người hay không chỉ dựa vào một câu nói của tôi!”
Chú Nhiếp: “..” Xem như nghe hiểu rồi.
“Ông muốn gì?” Chú ấy lạnh nhạt nói.
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu thấy chú ấy biết điều, ông ta chắp tay sau lưng: “Tử Chiến và Tử Du là người nhà họ Diêu chúng tôi, chúng ta muốn đưa huyết mạch nhà mình về nhà! Còn lại chúng ta không can thiệp!”
Đừng trách ông ta tự đại, kỳ nhân dị sĩ có năng lực này đúng là vẫn tồn tại trên đời, nếu thật sự gặp bọn họ thì cho dù là thương nhân hay quan chức nhà nước đều sẽ e ngại kiêng kị!
Nếu không có gì bất ngờ thì nhà họ Tô có lẽ cũng như vậy.
Chú Nhiếp: “Hiểu rồi, mấy người cũng không phải là đi cùng với cảnh sát.”
Nhị trưởng lão nhà họ Diêu cười lạnh: “Có phải hay không cũng không quan trọng, thứ tôi muốn bây giờ chỉ là một câu nói của nhà họ Tô, tôi tốt bụng khuyên ông một câu, có một số việc không phải là việc mấy người có thể giải được, trên đời này không thiếu những người tài giỏi đâu.”
Câu này ngược lại đang nhắc nhở chú Nhiếp.
Chú ấy biết bà chủ mới đến không bình thường, nhưng cũng không biết sáng nay Túc Bảo đã lấy chung trùng ra giúp cô ấy.
Vậy nên chú ấy chần chừ.
Đúng lúc này giọng nói mềm mại lanh lảnh của Túc Bảo vang lên: “Chú Nhiếp, không cần để ý đến bọn họ! Mợ cả chắc chắn sẽ không sao.”
Ánh mắt cô bé nhìn sang một bên, nói: “Bọn họ là mấy người lừa gạt khoác lác, cháu không tin bọn họ có bản lĩnh này đâu!”
Chú Nhiếp nghe xong lập tức cảm thấy yên tâm.
Bây giờ có ai trong nhà họ Tô không biết lời cô chủ nhỏ là hữu dụng nhất, là đáng tin nhất đâu?
Đối với chú ấy mà nói, lời của tổng giám đốc Tô là không cần nghỉ ngờ, còn cô chủ nhỏ nói cái gì thì chính là cái đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!