Giọng nói lạnh lùng vang lên dưới ánh trăng, một bé trai đứng dưới bóng cây cách đấy không xa.
Con ngươi trưởng lão to ra, ông ta đột nhiên cảm thấy lực trên cổ mình giảm bớt, ông ta nhanh chóng hít sâu một hơi.
Túc Bảo nắm tay Tô Tử Du đi theo phía sau, cô bé hết nhìn người đàn ông hơn năm mươi tuổi kia rồi lại nhìn Diêu Thi Duyệt.
Ngọn núi hoang này khá đặc biệt, âm khí tập trung về đây, hai anh trai của cô bé đều có thể thấy quỷ ở nơi này.
Lúc này Tô Tử Chiến vô cùng trầm mặc, khuôn mặt nhỏ nhắn căng ra, nhìn rất lạnh lùng, dáng vẻ cũng rất nghiêm túc.
Chỉ là âm khí ở hầm trú ẩn gần đó quá lạnh, cậu bé lạnh đến phát run...
Túc Bảo lặng lẽ đặt một lá bùa vào trong tay cậu bé nói: “Anh lớn, nắm chặt nhat”
Sau đó cũng nhét một lá bùa tương tự vào tay Tô Tử Du.
Tô Tử Du tự nhiên hơn anh trai mình nhiều, dù sao cũng là người gặp quỷ nhiều lần, bây giờ cậu bé còn dám nói chuyện với đám quỷ đó nữa.
Hai người nắm chặt tấm bùa, lúc này mới thấy đỡ hơn. Tô Tử Du thấp giọng hỏi: “Em gái, sư phụ và cha em sao vẫn chưa quay lại?”
Hóa ra ban nấy không tìm được Mộc Quy Phàm, Túc Bảo lo lắng, nói rất lâu sư phụ của bé mới đi tìm người. Túc Bảo nói: “Anh nhỏ đừng sợ, chúng ta có thể làm được!”
Tô Tử Du không được, cậu bé không quá được...
Lúc này quỷ nhu nhược và quỷ đào hoa quay về nói: “Tìm được người rồi... Ở trong cùng hầm trú ẩn.”
Tô Tử Du vội vàng hỏi: “Là... là người ấy sao...”
Quỷ đào hoa lắc đầu: “Không rõ, cô ấy bị đính vào trong quan tài, nhìn giống như cương thi vậy...”
Tô Tử Du ngạc nhiên, cương thi? Vất vả lắm mới tiếp nhận được quỷ, bây giờ lại còn có cả cương thi. Cậu bé nhìn về phía Diêu Thi Duyệt nói: “Trước tiên kéo cô ta ra trước.”
Bé ngoan Túc Bảo đứng sau lưng Tô Tử Du, thời điểm này đương nhiên là để hai anh trai vô cùng thông minh của bé nói chuyện rồi.
Cô bé nhìn về phía anh lớn thông minh nhất... Lúc này anh lớn đang mím chặt môi, đứng nghiêm, không nói lời nào.
Túc Bảo tò mò: “Anh lớn, có phải anh sợ không?”
Tô Tử Chiến cười lạnh: “Sao có thể?”
Cậu bé nhìn lướt qua nữ quỷ áo cưới một cái rồi lập tức thu ánh mắt lại. Túc Bảo hiểu rõ không nên nói thẳng ra. Quỷ nhu nhược và quỷ xui xẻo một trái một phải kéo tay Diêu Thi Duyệt lên,
không biết Diêu Thi Duyệt có phải là bị doạ cho ngất hay là bị rắn cắn mà ngất xỉu, cô ta như một đống bùn nhão nằm co quắp trên mặt đất.
Tô Tử Du nhíu mày, cậu bé chỉ có thể nhìn về phía trưởng lão hỏi: “Các người là ai, vì sao lại ở chỗ này, người phụ nữ bị đóng đinh trong quan tài trong hầm trú ẩn là ai?”
Xem như cậu bé thông minh, không trực tiếp hỏi người trong kia có phải là mẹ mình hay không.
Đúng lúc này Diêu Thi Duyệt tỉnh lại, cô ta nhìn thấy Tô Tử Du, lại thấy cả nữ quỷ áo đỏ vô cùng dễ th
Cô ta vội vàng khóc lóc nói: “Tiểu Du, dì là dì của con, mau cứu dì, dì bị rắn
cắn...
Trưởng lão ôm lấy cổ mình, đại não vừa bị thiếu dưỡng khí từ từ hoàn hồn, đột nhiên hiểu ra điều gì đó.
Diêu Thi Duyệt tự xưng dì? Chẳng lẽ...
“Nó chính là người mà cô nói sao, cháu trai nhà họ Tô, huyết mạch đời sau Vu thần của nhà họ Diêu chúng ta?”
Diêu Thi Duyệt bị dọa cho hồn bay phách lạc, lúc này đâu còn quan tâm đến kế hoạch gì đó nữa, cô ta gật đầu nói: “Đúng...”
Trưởng lão khiếp sợ nhìn Tô Tử Du. Sau đó lại nhìn về mấy con quỷ xung quanh. Vừa rồi ông ta không nghe nhầm, là cậu bé nói nữ quỷ áo đỏ thả ông ta ra.
Cậu bé còn nói chúng kéo Diêu Thi Duyệt lên, hai con quỷ khác vừa nghe xong đã ngoan ngoãn kéo Diêu Thi Duyệt lên thật.
Nói cách khác, những con quỷ này nghe lệnh của cậu bé trước mặt! Ông ta không nhìn lầm, nữ quỷ áo đỏ chắc chắn là lệ quỷ. Ba con quỷ khác, toàn bộ đều là ác quỷ!
Tạm thời không nhắc đến lệ quỷ, có thể khiến ác quỷ thần phục, nghe lệnh, đây là bản lĩnh gì chứ!
“Được... Tốt! Không hổ là đời sau của nhà họ Diêu chúng ta!” Trái tim trưởng lão nở hoa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!