“A... chân của tôi, chân của tôi!”
Hoàng Tử An nằm trong vũng máu kêu rên.
Một số võ giả cách hắn ta khá gần dù đã lùi ra sớm, vận chuyển công pháp để ngăn cản nhưng vẫn bị chấn đến chảy máu.
Nhưng không ai dám tìm Dương Thanh báo thù, họ đều sợ hãi nhìn anh, hoảng sợ than: “Một ngón tay là có thể diệt cường giả Thiên Cảnh Lục phẩm, đây đúng là yêu nghiệt mài”
Dương Thanh không để ý tới những người khác, cố nén lửa giận trong lòng để không bóp chết Thân Vạn Dương, con ngươi thâm thuý lấp loé sát khí như mãnh thú viễn cổ, lạnh lùng nói: “Vợ và con gái tao đâu?”
Thân Vạn Dương vốn đã bị thực lực của Dương Thanh doạ tới mức run rẩy, kết quả nghe thấy anh hỏi trên mặt không còn chút sợ sệt này, chẳng coi anh ra gì.
Theo hắn ta thấy, Dương Thanh giết Hoàng Tử An cũng chỉ là để giết gà doạ khỉ, không dám ra tay giết mình, dù sao vợ con Dương Thanh cũng còn năm trong tay hắn ta.
Hắn ta là kẻ sĩ diện, thường ngày được tâng bốc, giờ nhục nhã trước đám đông thế này thì trong lòng đã tùng xẻo Dương Thanh cả nghìn vạn lần. bên mình?
Cậu ba mặt không đổi sắc, khế mỉm cười: “Tết năm ngoái không mừng tuổi được cho bé nào nên hôm nay. tình cờ tìm thấy nó trong túi quần thôi.”
Không ai biết, Tô Dĩnh Nhạc đã lặng lẽ tìm kiếm trên mạng cách tránh tà trong cuộc sống hàng ngày, cư dân mạng cho rằng nhất định phải mang theo một bao lì xì đỏ bên mình, không cần quá to, chỉ cần một phong bì nhỏ màu đỏ là được.
'Tô Dĩnh Nhạc ... tin vào điều đó.
Nhưng mọi người đều không tin, ai lại tình cờ sờ được hai bao lì xì trong túi cơ chứ, bây giờ Tô Dĩnh Nhạc đang mặc quần mùa hè thay vì quân mùa đông dịp tết năm ngoái.
Hơn nữa, còn là quần áo ở nhà!
Bà cụ Tô nói: "Được rồi, chúng ta đi chọn quần áo đi! Ngày mai đi học rồi."
Túc Bảo và Hân Hân vui vẻ đi thử quần áo.
Vạn Bát Thực theo sát Túc Bảo, Cố Tiểu Bát khoanh tay ngồi ở một bên cũng bị Túc Bảo kéo theo.
Tô Tử Du và Tô Tử Chiến:
Hai anh em đồng thời lấy điện thoại di động ra và chọn mua sắm trực tuyến.
Thực ra, số quần áo trước đó còn có thể mặc thêm được vài ngày...
Buổi chiều.
'Tô Dĩnh Nhạc thu dọn đồ đạc, kỳ nghỉ kết thúc, anh chuẩn bị quay lại làm việc.
Anh đi tới cửa phòng Túc Bảo, gõ cửa.
'Túc Bảo thò nửa đầu ra ngoài, nhìn thấy Tô Dĩnh Nhạc ăn mặc chỉnh tề, kinh ngạc nói: "Cậu ba, cậu đi làm à”
Bé và cậu ba chưa thân thiết được mấy ngày!
Ấn tượng sâu sắc nhất là lần đi đến ngôi nhà ma.
'Tô Dĩnh Nhạc nói: “Cậu ba hết kỳ nghỉ rồi, cậu phải đi làm thôi.”
Anh ngồi xổm, nhẹ nhàng chạm vào tóc Túc Bảo, nói: “Cậu ba sẽ về vào dịp Tết Nguyên đán.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!