Túc Bảo: “Đóng vai tân lang nha?”
Tô Dĩnh Nhạc: "...".
'Túc Bảo ngẫm nghĩ một chốc rồi nói: "Đây chắc là một nghỉ lễ. Sau khi nghỉ thức hoàn thành, tân lang và tân nương đã cúng tế, bây giờ chúng ta cần khôi phục lại nghỉ thức."
Túc Bảo nói tiếp: “Cậu ba yên tâm, không phải bái đường thật với chị nữ quỷ đâu ạ!”
Trái tim Tô Dĩnh Nhạc như rớt xuống!
Sau đó, anh lại nghe Túc Bảo nói: phòng tân hôn cùng chị nữ quỷ đi ạ!"
"Trực tiếp vào
Tô Dĩnh Nhạc: "...".
Anh cứng ngắc nhìn nữ quỷ đang bị quỷ nhu nhược kéo đi như cầm một quả bóng bay.
Đôi mắt Tô Tử Chiến hơi lóe lên, cậu bình tĩnh nói: "Chú ba, chú sợ à?”
'Tô Tử Du tâm linh tương thông, lập tức khen ngợi: "Nói nhảm! Chú ba là cơ trưởng! Chú ấy bay tới bay lui trên trời, có chuyện gì là chú ấy chưa từng gặp đâu, sao có thể sợ chứ?"
Hân Hân vô ý tung ra đòn trí mạng, "Sợ chẳng phải rất bình thường sao? Chú ba không phải siêu nhân, sợ cũng không có gì xấu hổ cả."
Khóe miệng Tô Dĩnh Nhạc khẽ giật.
Đám nhóc này.... bẫy chú ba hả?
Động phòng thì không có khả năng rồi, cho dù bắt anh nhảy từ máy bay trên bầu trời thì...
Túc Bảo: "Cậu ba~~~ làm ơn đi mài"
"Hú hú~" Túc Bảo nhảy lên, phấn khích nói: "Vào. phòng tân hôn nào!"
Làm hệt như có đám cưới ấy.
Tâm trí Tô Dĩnh Nhạc hỗn loạn trong gió, khi hoàn hồn, anh đã cầm sợi dây màu đỏ, đầu dây buộc một nữ quỷ, một người một quỷ đứng ở giữa phòng. Nữ quỷ ngượng ngùng nói: "Tướng công..."
Mấy đứa trẻ trốn dưới gầm giường, Túc Bảo chắp. †ay nhỏ giọng nói: "Cậu ba, nhớ làm đổ cây nến!"
Tô Tử Du: "Chú ba, lên đi! Chú làm được mà!”
Hân đầu to: "Chú ba thật mạnh mẽ! Chú ba, cố lên!"
'Tô Tử Chiết Tại sao cậu lại trốn dưới gầm giường với bọn nhóc này? ? 2
Những ngọn nến đỏ bập bùng trong phòng.
Từ lúc họ bước vào đến giờ, khung cảnh luôn mờ ảo, mọi ánh sáng đều đến từ nến, đèn lồng...
Đèn lồng đỏ và chân đèn được treo khắp nơi ngoài sân, còn đèn dầu và nến được thắp trong nhà.
Tô Dĩnh Nhạc cố ép bản thân không nhìn vào nữ quỷ, đưa mắt nhìn xung quanh——
'Trên bàn có một ngọn đèn dầu và đôi nến đỏ, anh phải làm sao để đánh rơi một ngọn nến, dập tắt ba ngọn lửa?
Túc Bảo chắp hai tay nói: "Cậu ba, dứt khoát đập đi!"
'Tô Dĩnh Nhạc nghiến răng nghiến lợi, nắm lấy ngọn nến và ngọn đèn trên bàn ném xuống đất!