Mẹ của Tuấn Tuấn đang quỳ gối trước cửa phòng ICU, bà ấy khóc đến nỗi nhòa cả mắt.
“Tuấn Tuấn, Tuấn Tuấn của mẹ...”
Đi sau bà ấy là người thân và bạn bè mới đuổi theo tới bệnh viện, trong đó có Chu Cử.
“Sao vậy?” Chu Cử vừa tỉnh lại sau cơn say nên chưa hiểu rõ tình huống, hỏi: “Hôm qua tiểu Tuấn Tuấn đang yên đang lành, ban đêm không canh chừng cẩn thận để thẳng bé rơi khỏi giường hả?”
Vợ của Chu Cử tát bốp vào miệng anh ta: “Anh bớt nói vài câu đi.”
Chu Cử hơi bực vì bị xơi một cái tát tai, nhưng thấy người thân đều nhìn mình với vẻ mặt không mấy thiện cảm, ông ta bèn câm miệng.
Dù sao cũng chẳng liên quan đến ông ta, thế là ông †a ngồi một bên nghịch điện thoại, cứ coi như đến đây thăm bệnh nhân vậy.
Lúc này, cửa ICU mở ra, bác sĩ lấy phiếu khám.
“Đồng nghiệp của tôi đã hỏi thăm tình trạng của cậu bé trên đường tới đây. Trong đó có một mấu chốt quan trọng, có phải hôm qua cậu bé đã uống chút rượu không?”
Mẹ của Tuấn Tuấn ngẩn người.
Bà ấy nhanh chóng nói: “Chỉ nhấp một ngụm nhỏ thôi...
Bác sĩ nghiêm túc nói: “Loại trừ vết thương bên ngoài và ngộ độc thực phẩm, khả năng lớn nhất bây giờ là ngộ độc rượu hoặc dị ứng với rượu! Chị không biết rằng trẻ em không được uống rượu sao?”
Mẹ của Tuấn Tuấn nhớ lại chuyện ngày hôm qua, lẩm bẩm nói: “Hôm qua sau khi uống một ngụm rượu, tiểu Tuấn Tuấn đã nhanh chóng ngủ thiếp đi. Buổi chiều lúc đến nhà, tôi ôm thằng bé suốt nhưng về đến nhà thằng bé cũng không tỉnh lại mà chỉ động đậy chút xíu. Tôi còn tưởng tiểu Tuấn Tuấn chơi điên cuồng quá nên mệt, tôi không nghĩ gì nhiều. Ban đêm tiểu Tuấn Tuấn ngủ rất sâu, đến sáng thằng bé vẫn chưa tỉnh dậy, mặt thì xanh đen...”
Ngờ đâu......
Vợ của Chu Cử nghe chị họ nói mà như rớt vào hầm băng, mỗi ngày sống trong phòng bệnh ICU sẽ phải trả hàng chục nghìn tệ đó nha, ông chồng có cái mỏ hỗn của bà ta đúng là hây họa mà... Bà ta lấy đâu ra số tiền lớn như vậy mà bồi thường tiền viện phí cho nhà Tuấn Tuấn đây?
Bác sĩ nói thêm đôi câu, đại khái là gia đình đưa đến quá muộn, chưa chắc đã cứu được, cho dù cứu được thì cũng có thể bị tổn thương não và chỉ số IQ luôn ở mức ba tuổi. Bác sĩ yêu cầu người nhà bệnh nhân chuẩn bị tinh thần.
Mẹ của Tuấn Tuấn phát điên, sau khi cửa ICU đóng lại, bà ấy lao về phía Chu Cử, giơ tay tát mạnh vào mặt ông tai
“Tại chú! Đều là chú! Chú đã cho con trai tôi uống rượu! Trả lại mạng sống cho con trai tôi.”
Chu Cử đang xem clip mỹ nhân khiêu vũ, ban nấy ông ta không hề nghe bác sĩ nói, chưa hiểu chuyện gì đã bị ăn mấy cái bạt tai rồi.
“Này này, chị đang làm gì vậy hả! Dừng lại!” Ông ta nhanh chóng dùng tay chặn lại.
Mẹ của Tuấn Tuấn đã hoàn toàn sụp đổ, nào biết dừng tay?
Bà ấy vừa hét vừa đánh Chu Cử, hận không thể khiến ông ta chết luôn!
Người thân vội vàng đến kéo bà ấy ra, nghe họ hàng mồm năm miệng mười nói về tình trạng của tiểu Tuấn Tuấn, cuối cùng Chu Cử cũng hiểu ra cậu bé phải nhập viện vì ly rượu đã uống.
Ông ta ngơ ngẩn, chỉ là một ngụm rượu thôi, làm gì đến mức đó?
Hơn nữa, kết quả chẩn đoán cuối cùng vẫn chưa có mài
“Điên rồi! Bác sĩ chỉ nói nghi ngờ khả năng ngộ độc rượu, chưa phải kết luận chính xác.” Chu Cử nói xong xoay người muốn lẩn đi.
Không ngờ đầu ông ta đập ngay vào một thùng rác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!