Chỉ một lúc sau...
Mọi người nhà họ Tô nhiều lần chỉ xem mà không trả lời cuối cùng cũng có động tĩnh.
Cậu cả Tô Nhất Trần: Mang về. Cậu hai Tô Tử Lâm: Túc Bảo thật đáng yêu!
Cậu ba Tô Dĩnh Nhạc vừa đáp máy bay từ nước X xuống: Bây giờ lập tức về nhà!
Cậu tư Tô Lạc...Ha, mèo nhỏ không có lương tâm, tính sư tử ngoạm à.
Cậu năm Tô Nhạc Phỉ: Em nuôi chứ còn gì! Mang về!
Cmn, nhà mình còn không nuôi được một con mèo à? Cậu sáu Tô Cẩn Mặc: Nuôi.
Xen lẫn trong đó là Mộc Quy Phàm: Không có camera hành trình sao? Cho nó xem.
Tô Ý Thâm: ....
Cậu bảy Tô Vân Hướng: Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát giao thông xử lí.
Tô Ý Thâm: .... Có thể đáng tin hơn chút được không...
Sau một loạt tin nhắn không đáng tin, cuối cùng bà cụ Tô cũng trả lời: Bé cưng hôm nay về sao, bà ngoại chuẩn bị xong đồ ăn rồi, hôm nay bà sẽ làm thêm một phần đồ ăn cho mèo nữa nha!
Ông cụ Tô: Chút chuyện nhỏ này còn cần hỏi sao?
Tô Ý Thâm trả lời: Túc Bảo sợ mèo bắt Tiểu Ngũ, con bé rất lo lắng.
Trong nhóm chìm vào im lặng. 'Tô Nhất Trần: Nhốt nó lại.
Tô Tử Lâm: ..Anh cả Tô, người ta là mèo chứ không phải chó.
Tô Nhạc Phi: Nhốt Tiểu Ngũ?
Tô Ý Thâm: ....
Mộc Quy Phàm: Tôi sẽ xem xét. (Tôi sẽ thật sự nhốt Tiểu Ngũ lại)
Một đám người không đáng tin cậu, Tô Ý Thâm cũng cạn lời.
Anh dứt khoát cất điện thoại, cũng ngồi xổm xuống trước mũi xe.
"Hay là... dẫn nó về cùng đi?" Tô Ý Thâm thử thăm dò.
Con mèo nhỏ lập tức lén mở một mắt ra bí mật quan sát, tai cũng dựng lên.
Túc Bảo cắn ngón tay hỏi: "Vậy nếu như nó có chủ rồi thì sao cậu út? Chúng ta không được làm người xấu lừa mèo của người khác!"
Mèo hoa: "Meol"
Tô Ý Thâm nói hươu nói vượn vô cùng nghiêm túc: "Con xem đi, nó nói không có."
Kỷ Trường: "..." Cái này ngài lại biết?
Túc Bảo há miệng, không yên lòng nói: "Vậy... Vậy khi mày về đến nhà không được bắt Tiểu Ngũ nha!"
"Không thể bắt nạt Tiểu Ngũ, không thể bắt nạt ông nội rùa."
"Ừm... Nếu mày bắt nạt người khác..."
Tô Ý Thâm theo bản năng nói tiếp: "Sẽ quét sạch mày!"
Mèo hoa: "... Kỷ Trường: "..."
Túc Bảo: "???"
Quét sạch là cái gì?
Cuối cùng mèo hoa vẫn được theo ý nguyện về nhà cùng Túc Bảo.
Vừa đi qua cửa lớn của nhà họ Tô, nó đã meo một tiếng nhảy ra ngoài cửa sổ, nhảy mấy cái đã không thấy bóng mèo đâu.
Túc Bảo bám vào cửa sổ, bé vội vàng la: "Quay :
Xong rồi xong rồi!
Bên kia là bãi cỏ Tiểu Ngũ hay chơi đùa, còn có cả mấy hàng cây giống rừng nhỏ nữa!
Bên kia.
Tiểu Ngũ như ngày thường môt cây mổ cỏ trên mặt đất rồi lại nghiêng đầu ngắm cây cỏ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!