Nghĩa trang Thanh Sơn khá lớn, hôm nay rất nhiều người đến tặng hoa, đốt vàng mã cho người thân đã mất trong nhà.
Vì vậy đây cũng là ngày việc buôn bán ở nghĩa trang tấp nập nhất, cách đó không xa còn dán một kí hiệu mũi tên chỉ đường, phía trên viết ba chữ to oạch “Văn phòng kinh doanh”.
Túc Bảo chỉ vào mũi tên kia: “Anh ơi, đây là chữ gì thế?”
Tô Tử Chiến liếc mắt, từ tốn đáp: doanh”
Hân Hân, Túc Bảo: “2???”
Nghĩa trang còn có cả văn phòng kinh doanh cơ à!
'Túc Bảo ngẩng đầu nhìn nghĩa trang Thanh Sơn, lại lùi về sau, nhích sang bên trái, vừa nhìn vừa giơ ngón út
đo đạc, xong ngẫm nghĩ chốc lát.
Cuối cùng bé lắc đầu kết luận: “Phong thủy nơi này không tốt.”
'Tô Nhất Trần vừa mới đi tới bên cạnh, nghe vậy thì dừng chân: “Không tốt?”
Túc Bảo gật đầu: “Cậu cả, nào cậu có thời gian rảnh thì chuyển nhà cho các cụ cố nhé, con đoán các cụ không thích ở nơi này đâu.”
'Tô Nhất Trần gật đầu.
Nhà họ Tô đông người, cả đoàn cuồn cuộn kéo qua bên kia nghĩa trang khiến vô số người kinh ngạc quay đầu lại.
Cái văn phòng kinh doanh mà Túc Bảo hỏi hồi nãy nằm phía bên này, trước cửa còn treo tấm biển quảng cáo: [Rời xa chốn đô thị tấp nập, tận hưởng cuộc sống yên bình, nghĩa trang Thanh Sơn, sự lựa chọn thân thiện cho người thân! Hôm nay nhân dịp Quỷ tiết, giảm giá hai mươi phần trăm khi mua nhàiI]
Chuyện buôn bán còn khá phát đạt.
Một cô nhân viên đang miệng đắng lưỡi khô liên tục chào hàng: “Vương tiểu thư, tôi khuyên cô nên mua một căn loại sang, sau này người nhà ở cũng thoải mái hơn đúng không? Vừa khéo hôm nay có dịp giảm giá, căn loại sang giảm tận hai mươi phần trăm, còn tặng kèm một hũ đựng tro cốt tinh xảo dành cho một người, quá hời!"
Vương tiểu thư: “...”
Nhân viên bán hàng lại khuyên nhủ: “Căn loại rẻ cũng được, tầm 0,3 hoặc 0,4 mét vuông nhưng căn loại sang lại tận một mét vuông. Tính giá trị trung bình, căn loại sang ăn đứt căn loại rẻ. Tôi thấy cô Vương đây là người có hiếu, không bằng suy xét thử căn này nhé?”
Vương tiểu thư mặc chiếc váy đen sang trọng nghe vậy khẽ mím môi, không ai thấy trên đầu cô ấy có một ít sợi âm khí mảnh như tơ tằm đang phiêu đãng, dù đã đánh phấn lót rất kỹ vẫn không che được quầng thâm in đậm.
“Căn này giá bao nhiêu?” Cô ấy do dự nhìn biên lai.
Nhân viên bán hàng nhanh chóng tính toán: “À, giá gốc là... Giờ được chiết khấu, còn năm mươi sáu vạn tệ!”
Vương tiểu thư kinh ngạc: “Đắt như vậy?”
Năm mươi sáu vạn một mét vuông?
Nhân viên bán hàng: “Thật sự không đắt đâu! Chúng tôi còn tặng kèm bia mộ, dịch vụ hỏa táng và hũ đựng tro cốt nữa. Đến lúc đó cứ đưa thẳng người đến đây, không cần lo lắng gì hết.”
Vương tiểu thư: “...” Cô ấy đứng lên, lắc đầu: “Để tôi suy nghĩ đã.”
Đáy mắt nhân viên lập tức tràn đầy thất vọng, đổi văn: “Vậy cô mua một căn loại nhỏ tâm 0,4 mét vuông cũng được, căn này hai lăm vạn thôi.”
Thái độ cô ta không còn tích cực như lúc trước.
Vương tiểu thư đang định nói chuyện thì một người đàn ông đeo bảng tên giám đốc kinh doanh mỉm cười bước ra: "Vương tiểu thư, nếu cô vừa ý căn nào thì nhanh †ay nhé, hết hôm nay chưa chắc còn được giảm giá nữa đâu.”