'Túc Bảo đáp: "Trước vách Hoàn Hồn có năm đạo. Luân Hồi. Đầu tiên là Thần đạo, thứ hai là Nhân đạo, thứ ba là Súc Sinh đạo, thứ tư là Ngạ Quỷ đạo và thứ năm là Địa Ngục đạo. Sư phụ nói mẹ con là cá chép may mắn, chắc hẳn sẽ đầu thai vào một nhà tốt."
'Tô Nhất Trần và những người khác nghe đến đây đều thấy rất khó hiểu.
Tô Ý Thâm hỏi: “Không phải là sáu đạo Luân Hồi a?”
Sắc mặt Túc Bảo rất nghiêm túc, bé học theo Kỷ Trường läc ngón trỏ: "Không không không, theo Đạo giáo là năm đạo, Phật giáo mới dạy sáu đạo Luân Hồi."
Mọi người đều gật gù, dù trong lòng vẫn chưa hiểu lắm, chỉ biết rất lợi hại.
Tô Nhạc Phi thắc mắc: "Không đúng sao quỷ lại đầu thai thành quỷ được? Không phải trước đó đã xuống địa ngục rồi à, sao còn Địa Ngục đạo gì nữa?"
'Túc Bảo nhìn Tô Nhạc Phi: "Cậu năm này, sao cậu ngốc thế, mấy cái đấy mâu thuẫn gì đâu?"
Còn sống không cố gắng làm người thì đầu thai vào Ngạ Quỷ đạo, vĩnh viễn không được làm người, cũng được thoải mái như ở Quỷ Giới bảo.
Nếu lúc còn sống làm đủ trò ác thì sẽ xuống Địa Ngục đạo, chịu hết mọi loại cực hình dưới địa ngục cho. đến khi hồn bay phách tán.
Bộ khó hiểu lắm à?
Túc Bảo nhìn ông cậu năm của mình bằng ánh mắt ngờ vực.
'Tô Nhạc Phi: "..."
Thôi, đây không phải điều mà người như anh có thể hiểu được.
“Chúng ta đến rồi.” Mộc Quy Phàm nhìn đồng hồ: “Tối nay tôi sẽ đón Túc Bảo.”
'Tô Nhất Trần gật đầu, xuống xe trước.
'Túc Bảo ôm cổ Mộc Quy Phàm, hôn anh cái chóc: “Tạm biệt bai”
Mộc Quy Phàm xoa đầu bé: “Ừ, chú ý an toàn nhé.” 'Túc Bảo gật đầu: “Vâng vâng vâng.”
Nói xong, bé ôm balo thú cưng của mình nhảy phắt xuống xe.
Mộc Quy Phàm: “...”
'Tô Nhất Trần giơ tay đỡ lấy Túc Bảo đang nhảy xuống, bất đắc dĩ nói: “Con cẩn thận chút."
Túc Bảo nhanh nhẹn chạy đến xe phía trước tìm đám Tô Tử Du, vừa chạy vừa nói vọng lại: "Cậu cả đừng lo, con sẽ không ngã đâu!"
Vừa dứt lời, bé đã té cái rầm, lăn một vòng.
Tim mọi người hãng một nhịp, thế nhưng ngay sau đó đã thấy Túc Bảo đứng dậy vỗ mông chạy thật nhanh.
Tiểu Ngũ vỗ cánh: "Ui¡ chao lại vả mặt kìa, tự vả có đau không đăng ấy ơi?"
Túc Bảo nóng nảy thò tay vào balo thú cưng bịt miệng Tiểu Ngũ lại.
Mọi người không nhịn được mà bật cười.
Hân Hân đứng trước nghĩa trang Thanh Sơn, ngẩng đầu cố gắng đọc chữ:
“Đất... chôn... Thanh... Sơn?”
Tô Tử Chiến không nhịn được: "Đó là nghĩa trang Thanh Sơn."
Chỉ đọc hai bên, không đọc đoạn giữa đúng không?
Hân Hân xua tay: “Ai da không sao, đều có ý nghĩa như nhau.”
Nghĩa trang dùng để chôn quan tài, đất chôn cũng dùng để chôn quan tài mà.
Mí mắt Tô Tử Chiến khẽ co giật.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!