“Chị xin lỗi! Ban nãy chị vẫn còn đang đắm chìm trong cốt truyện! Chị vẫn chưa thoát diễn được! Chị nhìn thấy em cứ nghĩ em là tam di thái, chị, chị nhập diễn quá sâu hu hu hu! Chị xin lỗi, chị xin lỗi hu hu hu!”
Cố Thất Thất hoảng loạn duỗi tay ra “sờ” mặt Chu Vũ: “Không sao đúng không, không có vấn đề gì đâu phải không? Em có ổn không?”
Mặt Chu Vũ vốn dĩ đã bị đánh sưng lên, lại bị cô ấy nhấn một cái như vậy, đau chết người.
Cô ta kinh hãi kêu lên: “A, đau quái”
Cố Thất Thất: “A... Chị xin lỗi, chị xin lỗi! Chị không cố ý, hu hu hu! Là do chị quá lo lắng cho em...”
Cô ấy luống cuống hoảng loạn, liên tục gọi trợ lý, gọi bác sĩ, gọi thầy Tô, gọi đạo diễn.
Tô Lạc: “...”
Mọi người Hình như... Không có gì sai cả?
Túc Bảo: Quào, chị Thất Thất đúng là một diễn viên giỏi!
Bé vui vẻ nhìn về phía bà cụ Tô: “Bà ngoại, chị Thất Thất thật là lợi hại! Con quên mất từ đó rồi, gọi là rất chuyên gì ấy nhỉ.”
Bà cụ Tô: “Ừm... Rất chuyên nghiệp.”
Túc Bảo gật đầu như gà con mổ thóc: “Ừm ừm, đúng đúng đúng!”
Bà cụ Tô rất mệt tim. Có một Mộc Quy Phàm không đáng tin cậy, có một 'Tô Nhất Trần con dám hỏi thì cậu cũng dám đáp, có một
'Tô Nhạc Phi một lời không hợp là vung nắm đấm luôn.
Bây giờ còn có một Cố Thất Thất diễn xuất xuất thần...
Rất khó để biết, liệu sau này nhóc con nhà bà ấy có đi chệch hướng hay không đây?
Bà cụ Tô lo lắng, nhưng chẳng bao lâu sau lại trở nên thoải mái — không sợ, nếu mà đi chệch hướng, bà ấy sẽ dùng tay không bẻ thẳng bé con!
Ở một đầu khác.
Chu Vũ ăn một cục tức, cô ta còn có thể nói gì được nữa chứ?
Chỉ cho phép cô ta nhập diễn quá sâu, chẳng lẽ không cho phép Cố Thất Thất được nhập diễn quá sâu à?
Nếu nghi ngờ Cố Thất Thất nhập diễn quá sâu là giả, vậy chẳng phải chứng tỏ rằng ban nãy cô ta cũng đang giả vờ à?
Đúng là trêu chọc trúng kẻ tiểu nhân, Chu Vũ tức chết đi được...
Cô ta chỉ có thể ôm mặt, cực kỳ không cam lòng ngồi sang bên cạnh.
Cô ta híp mắt. Đợi tới cảnh diễn tiếp theo của Cố Thất Thất, trong cốt truyện nữ chính phải giả thần giả quỷ, vẩy dầu đốt lửa giả làm ma trơi hù hoạ kẻ địch.
Đốt lửa...
Đáy mắt Chu Vũ hiện lên một tia tàn nhãn, lửa, ngoài ý muốn, hủy dung.
Cô ta lặng lẽ đứng lên, giả vờ đi sang bên cạnh để nghỉ ngơi, nhân lúc người khác không chú ý thì lén thay quần áo của diễn viên quần chúng...
Bên phía tổ quay phim, mọi người đều đang trêu chọc Túc Bảo.
Đạo diễn nói: “Ừm, tiếp theo chính là cảnh dùng tay. xé xác quỷ xâm lược mà con muốn xem đó! Chú đã sắp xếp cho con rồi!"
Túc Bảo vỗ tay: “Chú đạo diễn thật lợi hại! Đúng rồi, chú đạo diễn đã mời ma quỷ đến đây như thế nào vậy ạ”
Đạo diễn cho rằng bé con còn quá nhỏ nên vẫn chưa hiểu được vì sao lại gọi lũ giặc Nhật bản là quỷ xâm lược, nên mới gọi là ma quỷ, vì thế ông ấy đã cho rằng bé đang chỉ mấy diễn viên quần chúng.
Ông ấy nói: “Trả tiền để mời đó!”
Túc Bảo gật đầu: “À à à, vậy ra đây là có tiền có thể sai quỷ khiến ma ạ?”
Đạo diễn: “Con nói như vậy cũng không sai, bọn họ đều tới đây làm việc để kiếm sống.”
Túc Bảo tỏ vẻ lại học được, thì ra ma quỷ cũng cần phải làm việcs.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!