Túc Bảo nảm chặt lá bùa vàng trong tay, cau mày nhìn chằm chằm vào tấm vải màu xanh bị gió xốc lên ở nơi xa.
“Con lệ quỷ này ranh ma quá đi." Túc Bảo nói: “Nó... Ơ?”
Mộc Quy Phàm nói: “Sao thế?”
Túc Bảo chỉ vào thi thể của cô bé ở nơi xa: “Ba, hai mắt của chị đó nhắm lại rồi”
Mộc Quy Phàm nhìn sang, quả nhiên là như vậy.
Vừa rồi không có ai chú ý tới sự khác thường của thi thể nữ, nhưng anh và Túc Bảo vẫn luôn chú ý.
Ban đầu hai mắt của thi thể nữ trợn trừng lên, nhưng hiện tại lại nhắm hai mắt lại.
Mộc Quy Phàm nói: “Tối hôm qua thi thể nam cũng khác thường như vậy đó...”
Lúc thi thể nam còn ở trong sông thì trợn trắng mắt, vớt lên rồi tròng mắt di chuyển hai lần, hơn nữa còn di chuyển nhìn theo anh.
Túc Bảo nhìn chăm chằm mặt sông một lúc. lâu, bỗng nhiên nói: “Con biết rồi... Chúng ta sai rồi, ba”
Mộc Quy Phàm: “Hửm?”
Túc Bảo nói: “Có lẽ có tận hai con lệ quỷ, một con rất hung ác, một con thì không hung ác đến vậy. Ngày hôm qua thứ đã túm chặt lấy ba chắc là con lệ quỷ hung ác kia, còn con bớt hung ác hơn đã nhập vào xác người, đang ở trong cơ thể của chị gái nhỏ này.”
Mộc Quy Phàm hiểu ra: “Vậy nên, tối hôm qua có hai cô bé bị rơi xuống nước, cô bé tên Quân Nhi này đã chết từ lâu rồi, bị lệ quỷ không hung ác nhập vào người, thành mồi. Tối hôm qua, sau khi cậu con trai cứu được hai cô bé xong thì nhìn thấy Quân Nhi đang làm cò mồi ở trong nước, vì thế lại nhảy xuống sông, sau đó bị con lệ quỷ hung ác kia lấy mạng.”
'Túc Bảo gật đầu, bé giơ bàn tay nhỏ nhắn của mình lên, dựng một ngón tay cái: “Ba thật thông minhl”
Mộc Quy Phàm nhướng mày, vô cùng phô trương: “Đương nhiên rồi.”
Túc Bảo nói: “Tối hôm qua, hai chị gái nhỏ kia đã rơi xuống nước như thế nào vậy ạ? Lúc ở trong nước có thấy chị Quân Nhi đó không ạ?”
Mộc Quy Phàm nói: “Ba đã cho người điều tra qua chuyện này rồi, hai cô bé đó nhìn thấy mặt sông phản chiếu ánh đèn đẹp quá, vậy nên đã tới gần bờ sông để chụp một bộ ảnh cảm xúc sâu lắng, không ngờ lại bất cẩn rơi xuống nước.”
“Bọn họ không nhìn thấy Quân Nhi đã chết kia, chỉ cảm giác bản thân như bị kéo ra bên ngoài lúc ấy bọn họ quá hoảng loạn, không dám xác định mình đã bị kéo ra ngoài hay là bị nước cuốn ra nữa.”
“Đúng lúc này cậu con trai đó đi ngang qua, lập tức cứu bọn họ lên. Cậu con trai vừa mới cập bờ, lại nghe thấy một tiếng 'ùm, sau đó có tiếng người hô to cứu mạng...
Nói tới đây hai ba con đều đã hiểu rõ ngọn ngành, cậu con trai đã cứu được hai người lên bờ thành công, vốn dĩ sẽ không có ai phải chết cả.
Vấn đề năm ở Quân Nhi bị lệ quỷ nhập vào. người.
Ban nãy khi Mộc Quy Phàm xuống chỗ bờ sông để kiểm tra, anh nhìn thấy Quân Nhi đã chết từ lâu đang đứng thẳng người ở dưới gốc cây đa khuất góc...
Dạo gần đây nước sông không dâng lên, Quân Nhi đã chết không thể tự bò lên trên bờ được, mà dù có bị nhánh cây ngoắc lên thì cũng không thể nào đứng thẳng như thế được.
Hai tay Túc Bảo nắm lấy bùa vàng, đồng thời buồn rầu nói: “Hiện tại con đã hiểu hết rồi, nhưng lại không biết phải bắt hai con lệ quỷ như thế nào nữa”
Hai con lệ quỷ đều đã phát hiện ra bé, cho nên bọn nó sẽ không dễ dàng đến gần bờ nữa.
Mộc Quy Phàm cụp mắt, thấp giọng nói: “Túc Bảo, đêm nay ba dẫn con đi ngồi thuyền, có muốn không nào?”
Hai mắt Túc Bảo sáng ngời, lập tức giơ tay lên: “Dạ dạt"
“Nhưng ba, chắc là nữ quỷ vẫn nhớ chúng ta á, chúng ta phải trang điểm một chút.” Bé chụm hai cái tay nhỏ lại, nói khe khẽ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!