Chỉ là không biết, Giang Nguyệt sẽ chọn ai đây.
Đặc biệt là những người đang có mặt, còn có Tiêu Kỳ Nhiên là người lúc trước cùng cô mập mờ không rõ ràng.
Giang Nguyệt dựa vào ghế, đôi mắt dưới ánh đèn trong phòng càng thêm đẹp đễ, chỉ lẳng lặng nhìn Tần Di Di.
Thấy vậy, cô ta có chút hoảng hốt, trong lòng lộp bộp một tiếng, mất tự nhiên cụp mắt xuống, giọng nói ủy khuất:
“Chị Giang Nguyệt không làm được sao?”
Giang Nguyệt dùng đầu ngón đâm vào lòng bàn tay một cái. Trên mặt không chút thay đổi, giọng nói như thường, không lên không xuống: “Tôi dám chọn, cô dám để tôi hôn sao?”
Vừa dứt lời, Giang Nguyệt liền đứng lên, đi về phía Tiêu Kỳ Nhiên.
Xem ra đã lựa chọn được rồi.
Thấy thế, sắc mặt Tần Di Di lập tức thay đổi, có chút hoảng hốt quay đầu lại nhìn Tiêu Kỳ Nhiên, dùng ánh mắt cầu xin:
“A Nhiên, em không muốn để chị Giang Nguyệt hôn anh đâu.”
Bộ dáng điềm đạm đáng thương làm cho người ta nhịn không được thương tiếc.
Tiêu Kỳ Nhiên nhướng mi, nhìn Giang Nguyệt từng bước đến gần mình, thanh âm lãnh đạm:
“Đừng chọn tôi, tôi không muốn để cho cô ấy mất hứng.”
Ai ngờ Giang Nguyệt chỉ đi ngang qua hắn, cũng không có ý định dừng lại ở trước mặt hắn. Mà đơn giản chỉ là đi đến chỗ Đoàn Dật Bác, tươi cười quyến rũ:
“Đoàn thiếu, chúc mừng sinh nhật.”
Đoàn Dật Bác còn mang tâm trạng xem kịch, không ngờ Giang Nguyệt lại chọn chính mình, kinh ngạc mở to hai mắt.
Anh còn chưa kịp phản ứng, Giang Nguyệt đã cúi người hôn lên má anh một cách tự nhiên. Chỉ chạm vào chưa đến một giây liền rời đi.
Hai má Đoàn Dật Bác lập tức đỏ bừng, ngay cả cổ cũng đỏ lên, không nói được lời nào, đỉnh đầu nóng đến bốc khói.
"Ôi chao, Đoàn thiếu có phúc quá!"
"Nụ hôn của nữ minh tinh có thơm không?"
"Đây chính là quà sinh nhật quý, Đoàn thiếu cậu phải trân trọng đó!”
“...”
Trong một mảnh ồn ào, vẻ mặt của Giang Nguyệt vẫn không thay đổi, cô vượt qua đám đông, ngồi trở lại chỗ của mình.
Trần Tư Tề bình tĩnh nhìn Giang Nguyệt, đáy mắt mang theo vài phần tôn kính.
Không hổ là đỉnh cao trong giới giải trí, không nói đến kỹ năng diễn xuất chuyên nghiệp, chỉ cần cách xử lý như vừa rồi là có thể nhìn ra EQ cực cao.
Giang Nguyệt không chọn Tiêu Kỳ Nhiên lúc trước có mập mờ với mình, cũng không bởi vì câu nói kia của Tiêu Kỳ Nhiên mà không xuống đài được. Thay vào đó trực tiếp lựa chọn chủ nhân bữa tiệc ngày hôm nay. Hơn nữa quan hệ giữa hai người lại khá tốt.
Đây là sự lựa chọn duy nhất không làm mất mặt ai, càng không làm xấu mặt chính mình.
Tần Di Di thở phào nhẹ nhõm, quay đầu uể oải nhìn Tiêu Kỳ Nhiên, lẩm bẩm vài câu:
“A Nhiên, vừa rồi em rất sợ chị Giang Nguyệt sẽ chọn anh.”
Đôi môi mỏng của Tiêu Kỳ Nhiên nhếch lên giễu cợt, giọng điệu rất nhẹ, nhưng ai cũng có thể nghe thấy:
“Quả nhiên có nền tảng diễn xuất, cảnh hôn có thể tùy ý như vậy.”
Đây là đang châm chọc Giang Nguyệt tùy tiện.
Giang Nguyệt giả vờ nghe không hiểu: "Cám ơn lời khen của Tiêu tổng."
"Thực xin lỗi chị Giang Nguyệt, chỉ là một trò chơi, vừa rồi là em mạo phạm chị rồi."
Tần Di Di lập tức tiếp lời, trong lời nói hàm chứa áy náy: "Em mời chị một ly, coi như bồi tội với chị nhé.”