Phu nhân nói, nếu như không thể điều trị tốt cho lão phu nhân, cô nguyện dùng mạng đền mạng!”
“ Thật là trò cười, tính mạng của lão phu nhân sao có thề giống với tính mạng của một người câm chứ?” Hoắc Cảnh Thâm vẫn chưa mở lời, giọng nói hờn dỗi của một người con gái vang lên.
Vân Thanh giờ vừa giả câm giả điếc, đương nhiên làm gì cũng không nghe thấy đứng bất động.
Nhưng người con gái bước vào đi thẳng lên phía trước, kéo cô ra khỏi tay Hoắc Cảnh Thâm, sau đó làm nũng bổ nhào vào người Hoắc Cảnh Thâm.
” Anh Tử, anh đừng tin lời nói xằng bậy của người cảm này, em đã kêu bác sĩ riêng của mình tới đây! Sau 30 phút sẽ tới.”
Người con gái nảy là em gái của
Hoắc Cảnh Thâm?
Vân Thanh điềm tĩnh liếc nhìn bọn họ một cái.
Cô em gái nào lại mặc chiếc váy cúp ngực dụi sát vào người anh Ị trai, dùng ánh mắt si mê mờ ám kia nhìn chằm chằm anh ta?
Vừa nhìn liền thấy giữa hai người này có gì mờ ám…
Có điều cô cũng không thể quản được, nhưng nếu không châm cứu, thần tiên cũng không thể cứu nổi lão phu nhân này.
Vân Thanh lấy ra bao châm cứu trên người, bước về phía lão phu nhân.
“ Cô định làm gì? Con bé câm xấu xí! Tôi nói cô nghe không hiểu phải không? Tôi bảo cô cC^^
ra ngoải…” Hoắc Hy Hy thấy
vậy tức tối, hung hăng lao lên định lôi Vân Thanh ra ngoài.
“ Đừng động vào cô ấy!” Hoắc Cảnh Thâm khi đó lạnh lùng cất tiếng.
Giọng nói anh không lớn, nhưng khí chất đáng sợ, cứng rắn khiến Hoắc Hy Hy sững sờ ngay tại chỗ, cô ta có chút bất mãn quay đầu, “Anh Tứ…..”
Hoắc Cảnh Thâm không để ý, ánh mắt trầm lặng nhìn chằm chằm Vân Thanh.
“ Qua đây.”
Vân Thanh đl tới phía Hoắc Cảnh Thâm, người đàn ông đột nhiên dang tay ra, lôi cô qua đó.
Sức anh rất lớn, dường như có
. WT iy vưu y Uit cut
thẻ vẻo nát cánh tay cô.
Vân Thanh đau đớn cau mày.
“ Tính mạng này cùa cỏ vốn dĩ là của tôi, không có tư cách đánh đổi.” Gương mặt tuấn tú của Hoắc Cảnh Thâm tiến gần đến trước mắt cô, đôi môi mỏng mấp máy, “