“CỐ tổng có bằng chửng gì mà nói đồ trên người tôi là đồ nhái?”
Đỏi mắt Vàn Thanh lạnh lùng nheo lại, nhìn Vân Nghiên Thư đang tỏ vẻ yếu ớt trên sân khấu, cười nói “Một phẩn giả mạo, là con dâu tương lại cùa ông sao?”
Khi những lời này nói ra, một trong số khách mời đã bật ra một tràng cười ngặt nghẽo.
“Cười chết đi được, con nhỏ đó thật sự nói đồ trẽn người của Vân Nghiên Thư là hàng nhái!”
Ai mà không biết rằng chính nữ thần Veronica cúa ngành thời trang dà thiẻt kè
váy cho Vân Nghiên Thư!
Cỏ ẳy đã nghi hưu nửa nám trước và chỉ thiết kế một nảm một chiếc!”
Vân Nghiên Thư khỏng ngờ rằng Vân Thanh ngu ngốc như vậy.
Qủa nhiên, người quê mùa có lẻ chưa bao giờ nghe đến tên cùa Veronica.
Cũng tốt, để cô càng xấu hổ hơn nữa!
Vân Nghiên Thư cố nén niềm vui thầm kín trong lòng, rúc vào vòng tay của cố Tày Trạch, mắt đỏ hoe nói: “Chị, chị đừng ngụy biện nữa! Chiếc váy của em do chính nhà thiết kế nổi tiếng Veronica thiết kế, trên thế giới chỉ có một không hai!”
Vị hôn thè của người thừa kế tập đoàn cố
gia—–chỉ có thân phận của cồ ta mới
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!