Liên tục hô liền mấy chục lần hai chữ “Tấn Dương” , Đồng Thiên Ái đỏ mặt nhìn hắn.
Hắn nguyên bản có chút đắc ý, biểu tình trên mặt hắn ẩn lấp tia bí hiểm, nét tươi cười giương lên ở khóe miệng.
Tần Tấn dương cúi đầu lại uống thêm một ngụm rượu, tay nắm chân ly.
Thân hình cao ngất ngả về phía sau cái bàn, cứ như vậy nhìn nàng.
Nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu, đột nhiên mất đi vẻ trầm tĩnh , hắn lộ ra nụ cười vừa lòng, sau đó đứng thẳng dậy bước tới.
“Ngươi đừng lại đây!” Đồng Thiên Ái thấy hắn từng bước một tới gần, có chút kích động hét to.
Tần Tấn dương tuy vậy vẫn không có dừng bước, khóe miệng duy trì nét cười, như cũ đi về hướng nàng.
“Nguy hiểm!” – Đồng Thiên Ái trong đầu hiện lên hai chữ này!
Nam nhân trước mắt, giống như là một con sư tử hùng dũng vừa tỉnh ngủ, cả người toát ra khí thế bức người.
Nhìn thân hình cao lớn của hắn càng ngày càng gần, khuôn mặt anh tuấn cũng phóng đại ở đồng tử.
Đồng Thiên Ái trên trán toát mồ hôi, không khỏi lui về phía sau hai bước, xoay người định chạy.
“Đồng tiểu thư, không phải ngươi tới tìm ta muốn nói chuyện gì đó sao? Chuyện tình gì còn chưa nói, như thế nào hiện tại lại muốn dời đi?” – Ác ma phía sau kịp thời lên tiếng.
“……”
Lời nói của hắn như một chậu nước lạnh dội lên đầu Đồng Thiên Ái.
Sau đó lan tràn tới toàn thân là hừng hực thiêu đốt hỏa diễm.
Đồng Thiên Ái cố nén xuống ý muốn dời đi, người đầy ngập tức giận.
Nàng chậm rãi xoay người, ngẩng đầu nhìn nam nhân cao hơn mét tám trước mắt.
Đôi mắt to trong suốt chống lại ánh mắt của hắn .
“Ta không muốn tiếp tục quanh co lòng vòng! Nói đi! Ngươi rốt cuộc muốn thế nào!”
Tần Tấn dương không có lập tức trả lời câu hỏi của nàng, cố ý hỏi lại,
“Ngươi nói gì vậy?”
Ánh mắt hắn không hề che lấp , đem mọi biến đổi của nàng thu vào đáy mắt.
Đồng Thiên Ái đứng ở trước người hắn, cảm giác bản thân tựa như một chú sơn dương chuẩn bị bị ăn thịt.
Ở đáy mắt hắn, nàng nhìn thấy bộ dáng khiếp đảm của mình.
Nàng úi đầu, không muốn nhìn thấy bản thân đang uất ức dưới ánh mắt hắn.
Mama, hy sinh một chút vậy, vì cuộc sống an ổn của các em nhỏ ở cô nhi viện, người sẽ không trách con, đúng không?
Nhắm mắt lại, thống nhất tư tưởng.
Lại mở mắt ra, nàng khôi phục bản chất kiên cường như trước, ngẩng đầu nhìn hắn, trấn định nói,“Ta — đồng — ý — –”
“Hả? Không biết Đồng tiểu thư đồng ý cái gì ?” – Tần Tấn Dương nhịn không được muốn tiếp tục đùa nàng.
Đồng thiên yêu hai tay cầm lấy góc áo T-shirt, vò nhanh thành một nắm, căm giận nói:
“Ta nói ta đồng ý làm nữ nhân của ngươi! Ngươi vừa lòng chưa? Tần Đại tổng giám đốc!”
Tần Tấn Dương ánh mắt sắc bén xem kỹ nàng, khuôn mặt anh tuấn lóe ra nụ cười dụ hoặc lòng người.
Hắn hơi hơi khom người, nhìn tiểu nữ nhân trước mắt:
“Nữ nhân của ta cho tới bây giờ đều là cam tâm tình nguyện, vì cái gì ngươi làm cho ta cảm thấy ngươi đang rất miễn cưỡng!”
“Ngươi……” – Đồng Thiên Ái phun ra một ngụm lãnh khí -“Tần Tấn Dương! Ta là cam tâm tình nguyện !”
Những lời này tuyệt đối là lời nói dối!
Tần Tấn Dương đem ly rượu giơ lên nàng trước mặt, nhẹ nhàng lắc nhẹ:
“Là thật sao? Dùng hành động thực tế để chứng minh xem!”
*****************
Đồng Thiên Ái liếc mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt di chuyển tới ly rượu trước mặt nàng.
Tên nam nhân biến thái này rốt cuộc đang nói cái gì?
Dùng hành động thực tế để chứng minh?
Chứng minh như thế nào đây?
Chẳng lẽ bắt nàng đem ly rượu này uống hết sao?
Làm sao bây giờ! Nàng chưa bao giờ chạm vào một giọt rượu!
Chẳng lẽ lần này phải phá lệ sao?
“Hả? Làm sao vậy? Đây là ”cam tâm tình nguyện” của người sao?” – Tần Tấn Dương hai mắt hội tụ hào quang, tập trung trên khuôn mặt do dự của nàng.
Bàn tay nắm chặt đột nhiên buông ra, Đồng Thiên Ái vươn tay:
“Được thôi! Ta sẽ chứng minh cho ngươi xem!”
Nói xong nàng một phen đoạt ly rượu trong tay hắn, mắt nhắm lại, đương đầu đem ly rượu uống một hơi cạn sạch.
Rượu rất cay, lưu lại ở trong miệng, chảy xuôi tiến vào trong thân thể.
Đồng Thiên Ái thè lưỡi, lại ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân trước mắt.
Cầm ly rượu quơ quơ trước mặt hắn , đầu cũng có chút mơ hồ:
“Ta…… Ta uống xong rồi……”
Nàng lắc lắc đầu, ý muốn làm cho đầu óc thanh tỉnh.
Vì sao nam nhân biến thái trước mắt lại biến thành vài người liền!
Hả! Hả? Hắn có thật nhiều đầu với nhiều tay nha!
Sao lại nhiều như vậy nhỉ…… Hắn là yêu quái sao……
Tần Tấn Dương nhìn thấy mặt nàng phiếm hồng, hai mắt mê ly, âm thầm nhíu mày.
Đúng là chú nhím con tiểu lượng kém, mà không phải kém bình thường đâu!
Cư nhiên uống một chút như vậy liền đã say!
Bước tới gần bên người nàng, cánh tay dài duỗi ra, cổ tay hữu lực đem nàng cả người ôm vào trong lòng.
“Đồng Thiên Ái, ta bảo ‘Cam tâm tình nguyện’ không phải là bắt ngươi đem ly rượu này uống hết!” – Tần Tấn Dương hơi hơi cong mình, nhẹ nhàng nói bên tai nàng.
Đồng Thiên Ái ngửi được hương thơm man mát của nước hoa hiệu Chanel, bất mãn nhăn nhó giãy dụa.
Nhưng là đầu thực cháng váng, lại bị vòng tay cường tráng của hắn giam cầm , nàng vô lực chống cự.
Mặc dù đầu óc choáng váng, hoa mắt chóng mặt, nàng vẫn đang cố gắng không cho chính mình dựa vào lồng ngực của hắn.
Có lẽ là do men rượu, lá gan nàng cũng to ra, nàng hỏi:
“Nói! Ngươi là tên biến thái chết tiệt! Rốt cuộc…… Thế nào……”
Tên biến thái đáng chết? Tên biến thái đáng chết?
Tần Tấn Dương nhất thời hé ra khuôn mặt tuấn tú, tuy rằng biết nàng đối hắn có nhiều bất mãn, nhưng cũng thật không ngờ nàng tặng biệt hiệu cho hắn ác độc như vậy!
“Ngươi nói…… Ta nghĩ thế nào……” – Lại cố ý , hắn ở nàng bên tai ngả ngớn trêu đùa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!