Em trai suýt nữa chết thảm trong tay bác sĩ của nhà họ Đổng, sao ông ấy có thể nuốt trôi cơn giận này được?
Nhưng nhà họ Đinh vẫn không có tự tin trở mặt với nhà họ Đổng, dĩ nhiên chỉ có thể nhẫn nhịn.
“Nói đến thì chuyện này đúng là lỗi của con trai tôi, nhưng... cả người bị thương của Tiểu Chiêu là thế nào? Ông chủ Đinh, đừng nói với tôi là do các ông làm nhé”.
Đổng Thiên Dương nheo mắt, lúc đầu còn miễn cường cười nhưng nói được một nửa thì sầm mặt lại.
Lớn tuổi mới có con nên Đổng Thiên Dương cực kỳ yêu thương Hồ Tiểu Chiêu.
Có người dám động vào Hồ Tiểu Chiêu thì chính là động vào thịt ngay đầu tim của Đổng Thiên Dương.
Huống gì dù con trai ông ta không đúng trước, nếu bảo đền tội xin lỗi, chẳng phải nói nhà họ Đổng sợ nhà họ Đinh sao?
Vậy thì không được.
“Hử?
Lúc này Đinh Kim Phúc nhíu mày, mặt hiện lên vẻ không vui.
Nếu Đổng Thiên Dương đã tự đến đây, ông ấy cũng không định truy cứu quá nhiều, chỉ cần Hồ Tiểu Chiêu nhớ bài học
này là được.
Nhưng bây giờ Đổng Thiên Dương thế mà còn muốn trách ngược lại?
Xem nhà họ Đinh là quả hồng mềm đấy à?
Mà Hồ Tiểu Chiêu thấy bố mình muốn chống lưng cho. mình nên cũng cảm thấy mừng rỡ.
“Bố, là anh ta đánh con, còn người kia nữa”.
“Nếu bố đến muộn một chút nữa, họ sẽ đánh chết con mất".
Hồ Tiểu Chiêu căm hận nghiến răng.
Đầu tiên là chỉ Đinh Quốc Cường, sau đó lại chỉ vào Tân Khải.
“Nhất là cái tên đó, bố, con phải cắt đứt đầu lưỡi hắn, chặt cả hai tay hắn”.
Hai lần bị Tân Khải phá hỏng chuyện tốt, Hồ Tiểu Chiêu cũng hận anh thấu xương.
Cơ hội tốt như vậy, anh ta chỉ ước gì bố mình chỉnh chết Tân Khải.
Nghe nói thế, Tân Khải hơi nhíu mày.
Từ đầu đến cuối, anh ta chưa từng động chân động tay với Hồ Tiểu Chiêu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!